Cây cối đang vào mùa rụng lá. Anh do dự và đáp xuống sân thượng của nhà cha mình. Với đôi bàn tay gầy guộc, cuộc đời tan tành đêm lạnh. .. Đêm trên vai anh niềm vui dẫu trăng đẫm máu hơn 1/3 đời người, như lá rụng-ở gần mặt đất một chiều chim sấp mặt, giọt lệ trời rơi. Tìm em-đừng thổi qua nỗi trống vắng Đừng qua đêm chỉ để mong có ánh sáng em cần, vì cuộc đời ngắn ngủi lắm để lại một thân cây thưa thớt … run lên vì đau. .. Em sẽ trở lại, để không lạc bước chân nghiện phù phiếm, anh sẽ trở lại, bên em, phí lời … (mà đời em không bao giờ dám nhận em 30 Mỗi năm một lần). Chỉ là một câu đơn giản-trong bóng hình của tháng năm: Em yêu anh -cảm ơn cuộc đời đã để nước mắt em rơi-khi em về soi nắng Cánh chim mỏi khắp nơi chân trời chỉ bình yên Trọn vẹn

Xin đừng để lá rơi trên cây, để em về nhà trong bóng chiều gầy gò và nương tựa. Đời cha năm xanh là những ngày dài lo lắng, mệt mỏi …- những vết thương lòng do anh chị em gây ra, nhưng cha chỉ còn biết thở dài và vẫn bao dung. Cầu mong bệnh trầm cảm và mẹ cha lo liệu mọi việc lớn nhỏ-dù cha không phải là con trưởng – đó là nỗi phiền muộn của hai anh em và đứa con, rắc trên trán mái tóc mặn chát …- ghi trong tôi Viết thông tin về mẹ của bạn hoặc hình ảnh của bà và cảm nhận của bà trong trang, bài viết hoặc câu của bạn. Chỉ có bố (hình như bố nào cũng thiệt thòi, âm thầm như vậy), bạn không có bài viết dành riêng nhưng sẽ cho bạn cảm giác …- không có nhiều kỉ niệm tuổi thơ. Tôi khác với hầu hết những đứa trẻ khác, thật kỳ lạ, tôi không nhớ nhiều kỷ niệm thời thơ ấu của mình … Đôi khi tôi nghe mẹ nhắc lại, tôi nhớ lại, khi bà kể về hình ảnh của ngai vàng, tôi chỉ im lặng. Chúng tôi bị hất tung trong mưa, Cha và mẹ ôm anh chị em, đội nón che mưa cho chúng tôi không ướt …—— Tôi sẽ chạm vào họ trước … Trải nghiệm sáu lần đầu tiên …- — Càng lớn, càng đi xa, tôi càng nghĩ về gia đình, càng yêu gia đình và muốn sống cho gia đình nhiều hơn … Đôi khi tôi trông nghiêm khắc và ít nói như một người cha. Đi trên đường thôi cũng đủ tan nát cõi lòng, bất giác hỏi em nhà em ở đâu, em thế nào, bình yên chưa?

Con đã trải qua 1/3 cuộc đời, đầy rẫy vui-buồn-được-mất, nước mắt đã rơi nhiều lần, nản lòng, không mệt mỏi – nhưng sáng ngời cả cuộc đời cha, 2/3 Cuộc đời của anh, bố anh đã trải qua, trong niềm vui nỗi buồn anh đã trải qua, có lẽ nỗi buồn và sự mệt mỏi của tôi sẽ không nguôi ngoai …- Tôi luôn nghĩ mình là đứa con bé bỏng ở dưới mái nhà của tôi, luôn muốn tìm về và nâng niu cùng bố, Khoảnh khắc bình yên thật sự của anh trai và cháu gái …—— Giờ đây, chỉ có một mình tôi giữa phòng trà lớn vào ban đêm, vừa chèo vừa chèo những dòng này, nước mắt tôi bỗng chảy dài … bố ơi. Đó là tuổi của mẹ tôi và 8 người bạn của bố mẹ, và bao nhiêu đứa trẻ khác như cây đại thụ đổ bóng lên cuộc đời tôi. Thời gian trôi qua, những hàng cây này lặng lẽ tàn tạ từng ngày …—— Xin đừng để lá rơi

Mong rằng bình yên thực sự trong tim sẽ là 1/3 cuộc đời còn lại của tôi. Cha ơi, dù con đi máy bay ở đâu, dù thành công hay thất bại, con vẫn không thể thay đổi vị trí quan trọng nhất của gia đình trong trái tim mình

vì mỗi người thực sự chỉ có một gia đình, mất mát sẽ không bao giờ …) Cha Dieppe-và tất cả các ông bố trên thế giới-Lương Đình Khoa