Ngô Phan Lưu

– Tốt nhiệm vụ. Không đâu dễ dàng, mọi người trong gia đình đều trốn thoát nên bà Dần bắt chồng phải chịu đựng. Bà nói: “Nó chấp nhận được, nó có tài như vậy.” Hai háng ông bà tôi lẫn vào nhau, Danh rối như tơ vò, rối như tơ vò …—— Ông Danh ném điếu thuốc trước cửa. , Ngáp, ngáp, như chưa từng được ngáp. Sau khi ngáp, anh ấy ngập ngừng vài lần rồi nói:

có khủng long …— khủng long là gì, hehe anh bạn — (Tên nàng thông thạo nam trung, lại vặn vẹo nên ra tay!)

– Ôi khủng long giống như tắc kè .—— Tắc kè là gì vậy anh, ” Ngốc ”? Trúng. Lưới tơ bay trong gió thật tuyệt. Ôi còn tơ trong bụng bà Danh nhìn …—— Ông Danh liếc nhìn cháu mình rồi ông cười. Nghĩ: “Thì ra thằng Danh này không chỉ biết về khủng long, mà còn biết về Tắc Kè. Còn tôi, ông anh, tôi không chỉ biết Tắc Kè, mà còn biết cả khủng long. nó tốt. Ngược lại chứ còn đâu? “. Lấy tay xoa bụng rồi lại đạp chân xuống đất cho võng chắc hơn. Cơm mới thơm, mực nướng muối ớt càng làm cho nó ngủ nhanh hơn.” Ông Danh nâng Lúc đầu hai mí mắt cụp xuống.

Giọng nói trong trẻo và nói năng của Danh vọng lại:

– Ngày xưa đẹp đẽ, anh “ngốc” à?

Trưa nay cháu ạ. -Người cháu ngạc nhiên, lo lắng ngẩng đầu lên rồi đảo mắt nhìn … Chợt giọng tôi dịu lại: -Dinosaur … Đồ hung dữ? Hehe, mày “ngu” à ?—— Ai mà không ngủ? , Chúng nó gặm xương Thôi đi, đi ngủ đi

– Thấy nó nhắm mắt, miệng bị bóp, liền nhắm mắt mở miệng “bóp cò”! Ông Danh liền ngã vào Ngủ trong “công thức”,# 273; Trưởng phòng: “Bụng bà đầy cơm rượu + võng đung đưa + gió mát + rp con nít = há hốc mồm!”

Cháu Danh phát điên khi nghe ông nội nói “không” mở mắt ra. Cô đứng lặng nhìn lũ ruồi bay xa khỏi miệng ông nội. Anh nhẹ nhàng trượt xuống, đưa bàn tay bé nhỏ ra cẩn thận… rồi mạnh mẽ “nhảy phốc” lên. Con ruồi bay đi, nhưng trong lòng bàn tay là “chiếc mũi cà chua” của ông nội. Anh Danh bật dậy:

– Cái gì thế này?

– Kể cho tôi nghe về khủng long, bạn có “ngốc” không?

Anh Danh xoa mũi, sau đó đưa tay nhìn: Không chảy máu cam, rất tốt. Nó thở hồng hộc:

– À, vì con khủng long no quá nên nó đang ngủ. Chúng ta có phải đợi đến khi anh ấy tỉnh dậy mới biết phải nói gì không? Đi ngủ đi.

– Anh “ngu”, anh “ngu” … Con khủng long tỉnh rồi à? — Khủng long ngủ với tắc kè, có phải là “ngu” không? -Cháu gái của anh Thắng nhìn vào võng. Tất nhiên, tôi chỉ thấy sự phản đối của ông tôi. Anh kéo tóc ông nội:

– Nói dối. Anh nói dối “ngu ngốc”. nói dối. Khủng long bao nhiêu tuổi, chúng có “ngu” không?

– Sáu Lương

– Và tắc kè?

– Hồi đó

Đứa cháu trai không hỏi, nhưng mặt Peppa đột nhiên nghiêm túc. Cô vuốt mũi vài lần bằng ngón tay. Sau khi lau, tôi lau ngực cho ông tôi. Làm khô bất cứ thứ gì. Ông Danh mắt tròn mắt dẹt, lại há hốc mồm ra “bóp cò”… Chán nản, cháu Danh dằn mặt ông nội, ông nội “nghiến răng chịu đựng”, Ông anh luôn ngoan ngoãn. Cố gắng đi vào giấc ngủ. Cháu Danh lại “cù lần” ông ngoại vẫn đang lăn lộn ngủ ngoan. Dan (Danh) lại nâng mí mắt của ông nội lên, ông nội đã không nhìn thấy anh và vẫn ngủ ngoan cố. Đừng kéo mọi thứ nữa. Phải ngủ. Giấc ngủ là một ví dụ. cháu trai.y… Rồi một lúc sau, anh Danh dụi mắt, dụi mắt rồi chìm sâu vào giấc ngủ của đứa trẻ… Anh Danh lén mở mắt nhìn cháu mình. Khuôn mặt của cô ấy rạng rỡ, giống như nhìn một thiên thần! … Cũng hơi giống, mắt nó chợt mở, miệng há ra “bóp cò”… Bà Dần cắp thúng lợn đi ngang qua cười với hai đứa cháu trong nhà. võng. Cô nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay của Danh đang treo trên mặt đất, đặt lên võng rồi đóng cửa lại để làm mờ ánh nắng. Bạn biết rằng Chúa đã sinh ra vào buổi trưa hôm nay để ngủ cho hai bạn. Cô cố nén cơn ho, rồi bước nhanh ra ngoài. Sau khi ho, cô quay lại, nhẹ nhàng kéo cụm từ không linh hoạt trên mái ngói, cô nhìn lại chiếc võng, lại mỉm cười và nói rất nhỏ: một con tắc kè ngủ như một con khủng long. Rồi cô lặng lẽ rời đi …—— Căn phòng trở lại rất yên tĩnh vào buổi chiều, trong phòng đang ngủ say, xa xa vọng lại tiếng chó hú trong gió như thê lương, như bất lực. …

Đến khoảng hai giờ, Danh hài lòng lắm, khi tỉnh dậy thì đập phá lung tung và đánh ông nội .—— Khủng long. Dinosaur … Bạn đã tỉnh?

Ông Trùm mắt to:

– Dậy thì tỉnh lại đi

Nói xong liền cầm “chim” của cháu trai cho vào miệng nhai xúc xích. Cháu Danh quăng mình khỏi võng để tránh bị bắt đi lần nữa rồi ra vườn tìm bà nội, bà Danh la lên:

– Tắc Kè đi đâu vậy? cái mũ?

Thằng cháu Danh dừng lại, lạnh lùng nhìn xung quanh:

– Con khủng long đâu, mày “ngu” à?

– Làm ruộng .—— Bà Danh nhìn vẻ mặt bối rối của đứa cháu trai đang cau có, bỏ cái liềm xuống, tiến lại ôm nó, hôn hít rồi cười …