Hiếu Giả

– Chương 1: Giải phóng

1. Tháng sáu, trời quang mây tạnh.

Lúc 10 giờ, Hứa Bân đúng giờ xuất hiện ở lối vào căn hộ của Hy Lôi. Cánh cửa mở ra và Huaban bị sốc, chiếc váy đơn sắc xù xì ôm lấy thân hình trẻ trung của Haili, đôi môi trắng như ngọc và làn da trắng nõn nà, trên má ửng hồng tràn đầy sức sống. . – – – bạn đã sẵn sàng chưa? -Reignwood vào phòng.

Hy Lôi quay lại trước mặt anh:

– Không đẹp sao? – – – nó thật đẹp! Bộ quần áo bạn mặc thật đẹp – cả hai đã gặp và yêu nhau được một năm, cuối cùng thì Huaban cũng rủ cô bạn gái xinh đẹp về gặp bố mẹ mình.

Một năm trước khi Huaban tốt nghiệp trường Khoa học Chính trị, Hy Lei đã gặp nhau trong buổi giao lưu văn hóa giữa hai trường khi Hy Lei đang học tiếng Trung tại Đại học Sư phạm. Ngay khi Reignwood nhìn thấy Hai Lei, anh ta lập tức bị bắt như bị sét đánh, thế là bắt đầu gọi điện và nhắn tin liên tục, lúc đó Hai Lei vò đầu bứt tai vì đang tìm việc. Đã đến lúc để ý đến một người bán hoa trông bình thường. Không lâu sau, Hy Lôi cuối cùng cũng tìm được công việc ưng ý là biên tập viên của một tạp chí phụ nữ rất nổi tiếng. Tôi đang rất vui vẻ vào ngày hôm đó, và tin nhắn từ Huaban nhanh chóng lan truyền: “Không có thời gian, chúng ta đi ăn nhé?” Câu chuyện bắt đầu vào ngày này. Sau khi giao tiếp với nhau, sự dịu dàng, khiêm tốn, lương tâm và biết suy xét của Hoa đán dần khiến Hy Lôi rung động. Một cái ngáp dài rồi cười lớn và nói:

– Cô con gái riêng sắp ra mắt lần đầu với bố mẹ chồng. Hai Lei, cố lên!

Lei Jun cười và nói:

– Này, bạn là con gái!

2 .—— Hy Lôi và Hứa Bân đi siêu thị mua quà và gọi taxi. Taxi dừng tại khu chung cư cao cấp phồn hoa nhất TP. Nhà anh ở tầng 11 tòa C.

Huaban quên mang chìa khóa, và mẹ anh đã mở cửa. Cuối cùng, mẹ của Haili đã gặp được mẹ của Reignwood, bà Phương Xao Trần, người phụ nữ này không cao, hơi ngăm đen, hơi lùn và không ra dáng một người vợ chính thức, không khác gì một phụ nữ. Gia đình vẫn bình thường. Trái tim lơ lửng của Hy Lôi lập tức nằm xuống, nở nụ cười ngọt ngào:

– Chào chú!

Phương Xảo Trân cũng nở nụ cười thân thiện bảo con trai đưa Hy Lôi vào nhà. Người đàn ông trung niên đang đọc báo trong phòng khách là Hua Shuntian, cha của Huaban. Khi cha anh nghe Huaban phát biểu, ông giữ một chức vụ nhỏ trong bộ phận nhân sự của một công ty niêm yết lớn, nhưng quyền lực của ông rất nhẹ nhàng. Hy Lôi chào cô, sau đó cùng Hứa Bân ngồi vào phòng khách, sau đó cô đặt vài túi hoa quả và dinh dưỡng lên bàn. Mẹ của Huaban đang uống trà, còn cha anh thì rất lịch sự và hỏi anh những câu như “Nhà anh ở đâu? Công việc của anh thế nào?” Hai Lei trả lời từng người một ..- Hai Lei’s house ở thị trấn C không xa thị trấn A. Gia đình cô ấy bình thường, bố cô ấy là bác sĩ bệnh viện, mẹ cô ấy là giáo viên và em trai cô ấy vẫn đang học đại học. Hoàn cảnh gia đình đơn giản và sạch sẽ.

Mẹ của Huaban ngồi sang một bên, thỉnh thoảng nhìn Hailu, ngồi một lúc rồi vào bếp nấu ăn. Hy Lei và Hua Bin ngồi nói chuyện với cha của họ. Một lúc sau, Hoắc Kiến Hoa rất nhàm chán nên kéo Hy Lôi:

– đến đi, anh dẫn em đi xem nhà.

Lúc này, Hy Lôi mới để ý thấy căn nhà của anh rất rộng và ba người bọn họ đã ngủ rồi. Căn phòng, phòng khách, bếp và phòng tắm, sàn gỗ, toàn đồ nội thất kiểu Trung Quốc, đơn giản nhưng có chút hoài cổ. Phòng của bố mẹ cô hướng về phía mặt trời, trên tường treo một tấm ảnh cưới cũ, trông thật lạ. Bên cạnh đó là phòng đọc sách. Có rất nhiều cuốn sách quản lý trong đó, và chúng tôi nhận ra rằng đây là nơi mà cha anh ấy đang đi. Phòng ngủ của Winbond ở phía Bắc và nhiều bức ảnh của anh ấy được treo trên tường của giá sách nơi anh ấy đang theo học tại trường đại học. Hy Lôi nhìn những cuốn sách này và những bức tranh trên bảng vẽ, Hứa Bân bật máy tính, tải một bộ phim về xem. Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một cảnh tình cảm vô cùng phản cảm, anh đang rất nóng nảy đột nhiên quay đầu nhìn Hải Lôi, Hải Lôi nhìn thấy cảnh này liền cười mắng :—— Đồ dê xồm!

Hua Ben sau đó rút Hy Lei ra và trao cho anh một nụ hôn. Cửa phòng ngủ chỉ khẽ đóng lại, Hailey không dám phát ra tiếng động, cố gắng thoát khỏi hắn. Đúng lúc đó, mẹ anh từ bên ngoài gọi:

– Ăn cơm thôi! Reignwood, gọi Hải Lôi, rửa tay ăn cơm!

Có gì đó kỳ lạ sau đóTôi nắm tay Hailey đúng lúc.

Hayley đi rửa tay, trong phòng tắm bên ngoài phòng khách, Reignwood đi đến một phòng tắm khác, mẹ anh nhanh chóng theo dõi và giả vờ nói chuyện với Phils, nên đột nhiên bà chạm vào mông anh. Anh không giận, quay lưng bỏ đi mà đỏ mặt. Hy Lôi có thể nhìn thấy rõ ràng, ngạc nhiên không hiểu đầu lưỡi của mình cứng ngắc như thế nào, cả hai chúng tôi đang làm gì, bất thường ra sao. -Trên bàn, cha anh luôn giữ thái độ hòa nhã, tươi tắn và niềm nở mời Hy Lôi ăn món khác. Mẹ của Reignwood cũng rất vui khi thu dọn đồ ăn cho mọi người. Các món ăn rất phong phú, có thể nhận ra rằng mẹ của Huaban đã là vợ của gia đình trong nhiều năm. Kỹ năng nấu nướng của bà rất tốt, hương vị và ngoại hình đều rất tốt. Sáng nay, Hailey không ăn gì và đói nên dường như không đòi hỏi gì. HuaBân cũng đói, chỉ biết nhét đầu vào ăn cơm, nhưng mẹ anh không ăn gì, ngoại trừ lúc đầu ăn vài miếng Hy Lôi, sau đó ăn sườn xào chua ngọt, tôm, đầu cá cho con trai. Trong bát con trai, nhìn anh ăn như hổ, cô cười hạnh phúc và nói: — con trai, ăn nhiều hơn, dành nhiều thời gian hơn cho công việc, ăn cá tốt cho não của con.

Hy Lôi cười trong bụng: Không có não thì người khác không làm được sao?

Huaban nhanh chóng ăn cơm, ăn xong hai bát cơm, nhìn thấy Hy Lôi còn nhiều bát cơm, anh mới nhận ra mình đã quên cô. Thế là anh cầm đũa đưa miếng sườn:

– Ăn nữa đi anh gầy quá!

Mẹ cô cũng bắt đầu ăn cơm. Ăn hết bát này mình lại khuấy bát khác, ăn được vài miếng thì thấy no nên mình đổ phần cơm còn lại vào bát đưa cho Winbond’s father. Vợ chồng có thể ăn thức ăn thừa của nhau, đi ăn cùng Huaban, Hailei có thể ăn thức ăn thừa, Huaban có thể ăn. Cha tôi có thể ngửi thấy mùi một người ở đó, vì vậy ông ấy hơi ngại ngùng và đẩy cái bát sang một bên và nói:

– Ai đang hút phần còn lại của bữa ăn của tôi!

Mẹ anh có vẻ không vui lắm, nhưng rồi nhanh chóng bình tĩnh nói đùa:

– Giả bộ thân thiết như vậy, mẹ lại chỉ trích con! -Father đỏ mặt, Reignwood liếc nhìn mẹ, Hải Lôi giả vờ như không nghe thấy rồi tiếp tục ăn. Người cha cảm thấy xấu hổ nên bước vào phòng khách với lý do hút thuốc. Hứa Bân cũng ăn xong, đẩy bát đi rồi vào phòng khách xem TV. Hy Lôi đang định giúp anh việc nhà, mẹ anh cười nói:

– Để anh ấy đi xem TV với Reignwood!

Hy Lôi nhớ lại cách Reignwood hỏi cô, cô nói: “Em ơi, cứu lấy thể diện cho em, trước mặt bố mẹ em thể hiện một chút”. Vì vậy, cô tiếp tục thu dọn bộ đồ ăn và rửa bát. Mẹ cô đẩy cô ra và nói:

– Không, tôi sẽ đến trước, làm khách, kết hôn rồi tính!

Đúng lúc này, Hải Lôi đặt đũa xuống và đi ra ngoài. Khi mẹ tôi nói rằng bà sẽ lấy chồng trong tương lai, lòng bà vô cùng ngọt ngào, bà có vẻ rất hài lòng về đứa con riêng này.

Hy Lei và Hua Bin đang ngồi trong phòng khách xem TV, còn cha anh thì đang đọc báo. Mọi người không nói nhiều với nhau, và bầu không khí rất xấu hổ. Một lúc sau, mẹ cô rửa bát, lột da rồi bảo mọi người ăn. Hy Lôi đang cầm một quả táo nhỏ. Cha anh vẫn đang đọc báo, vì vậy anh không di chuyển. Mẹ anh nhét một quả táo bằng tăm và tiến lại gần chồng trìu mến, gọi anh:

– Chồng ăn quả đi!

Hy Lôi vội vàng quay đầu xem TV. Sau khi thích nghi với những cảnh bình thường hay những trận đánh nhau bằng lời nói từ cha mẹ, cô đột nhiên cảm thấy xa lạ với mối quan hệ thân thiết giữa cha mẹ Hanasaka.

Sau khi ăn trái cây, Hai Lei ra hiệu cho Winbond, nói rằng anh đã đưa cô về nhà. -Trước khi đi, mẹ cô nhất định phải đưa cho Hy Lôi 1.000 tệ. Hy Lôi biết lần đầu gặp bố mẹ nhất định phải tặng quà, nhưng tôi nghĩ tôi sắp cưới nên cô ấy thoải mái đồng ý.

(Trích tiểu thuyết Sống Chung Với Mẹ Đẹp. Hiếu, NXB Văn học ấn hành)