Tại Nhã Nam, huyện Phù Nam, TP.HCM đã diễn ra buổi giao lưu nhằm trao đổi về ảnh hưởng của các giải thưởng văn học đối với người viết và bạn đọc. Hội thảo do ba người chủ trì gồm dịch giả Trần Tiễn Cao Đăng, dịch giả Lâm Vũ Thao và nhà văn trẻ Minh Moon.
Làng Văn học Thế giới đã giành được nhiều giải thưởng, và những người đoạt giải này đều thu hút được sự ưu ái của độc giả, như: Goncourt (Pháp), Man Booker (Anh), Pulitzer (Mỹ), Nobel (Thụy Điển) .. Giải Nobel là một giải thưởng văn học lâu đời và đã khơi dậy sự quan tâm của nhiều người. Nhưng trên thực tế, không phải nhà văn đoạt giải Nobel nào cũng được độc giả Việt Nam biết đến, nhiều cái tên được độc giả săn đón như Svetlana Alexievich (Nobel 2015) , Alice Munro (2013), Hertar Muller (2009)). Cho đến khi họ đoạt giải Nobel. Việc đoạt tác phẩm vì sách đã vô tình đoạt giải Nobel, giải thưởng văn học sẽ mang đến cho người đọc hai tình huống: một người chán sách vì sách không “thấm”, hai là việc phát hiện ra tác phẩm “dạy chữ đại trà”. “Giá trị của niềm vui.
Độc giả đã nhiều lần “đặt cược” Haruki Murakami đoạt giải Nobel, nhưng kết quả luôn ngược lại.
Dù có những nhà văn nổi tiếng như Haruki Murakami, họ vẫn thuyết phục được độc giả Việt Nam rằng những “ứng cử viên xuất sắc” của Nobel vẫn chưa lọt vào tầm ngắm của ban giám khảo toàn những gương mặt hàn lâm. Điều này cho thấy giữa giới văn học và công chúng độc giả thường có những mâu thuẫn trong cách họ đánh giá và cảm thụ tác phẩm. Haruki Murakami, cũng như Ban giám khảo giải Nobel, cũng là một nhà văn chuyên “chọc ngoáy” độc giả.
Mặt khác, một số người nói rằng đọc sách đoạt giải thưởng văn học kể cả giá. Giải Nobel, đôi khi chỉ là “mốt” của một số độc giả, thích dùng sách như một thứ “trang sức” thay vì thực sự dùng sách. Trên thực tế, có rất nhiều cuốn sách đoạt giải thưởng không dễ đọc, và rất khó để có được chúng nếu độc giả không được đào tạo chuyên sâu.
Theo dịch giả Trần Tiễn Cao Đăng, người ta hoài nghi về giá trị của các giải thưởng, và giải thưởng văn học phổ biến ngay cả trong tất cả các giải thưởng kể cả giải Nobel. “Khi có người đoạt giải, tôi thường nghĩ đây là trường hợp gây tranh cãi về tác giả? Hay tác giả và tác phẩm có thực sự xứng đáng?”, Anh chia sẻ. Cao Đăng thường xuyên giám sát các diễn đàn văn học trong và ngoài nước. Trong các diễn đàn này, người tham gia thường tìm cách bày tỏ ý kiến của họ về các bài viết đoạt giải. Ví dụ, trước khi Mạc Ngôn đoạt giải Nobel, tốt nhất bạn không nên thắc mắc gì về tác phẩm của mình, và hãy đọc và tìm hiểu thêm về tác giả trước khi quyết định. – Từ câu chuyện của Nobel, cuộc họp bao gồm các câu hỏi sau: Giá trị của tác phẩm có được xác định bởi giá cả không? Người đọc nên tiếp cận những cuốn sách đoạt giải như thế nào?
Thông qua: Dịch giả Trần Tiễn Cao Đăng, Lâm Vũ Thao và nhà văn Minh Moon trong buổi giao lưu với độc giả tại Nhã Nam, TP.HCM.
Tác giả Minh Moon tin rằng đọc sách là một trải nghiệm cá nhân. “Một cuốn sách có thể tốt cho người này nhưng lại không tốt cho người khác.” Cô ấy nói: “Một mình bạn chọn cuốn sách này cho mình. Bạn không nên dựa vào bất kỳ phần thưởng nào. “Cuốn sách được bình chọn là một trong những cuốn sách hay nhất thế giới. Các nhà phê bình thường chọn những cuốn sách không dễ bị” đồng hóa “bởi mọi độc giả, chẳng hạn như Ulysses (James Joyces),” Marcel Proust “hay Lolita (Nabokov), v.v. Bình chọn của độc giả thường là The Source hoặc The Shrug Giant (Ayn Rand). Tuy nhiên, không phải cuốn sách nào có thể đạt được giữa đánh giá của chuyên gia và sự đón nhận của độc giả như “The Name of Rose” (Umberto Eco). Cân đối. Cuốn sách này là một cuốn sách bán chạy và được đánh giá là chứa đựng những nội dung tri thức và những kiến thức chuyên sâu, tất nhiên xét về nhiều mặt, giá cuốn sách này chính là một bộ lọc hữu hiệu giúp người đọc tiết kiệm thời gian tìm kiếm quý giá. Tuy nhiên, Chen Tiancao tin rằng trong thời đại Internet, mỗi độc giả nên chủ động viết một cuốn sách đáng đọc.
Nhìn vào văn học Việt Nam, sự xuất hiện của nó còn mỏng, một số giải thưởng được thể hiện trên văn học quốc gia. Có một khoảng trống lớn.
Thêm vào đó, phê bình văn học Việt Nam đang thiếu trầm trọng, nhiều tác phẩm đoạt giải nhưng khi không có sự “kích thích” từ giới chuyên môn để người đọc tìm đến thì rất dễ bị lãng quên .—— Bản dịch Lâm Vũ Thao nhận xét đời sống văn học dưới nước quá yên bình, người ta chỉ nói đến hoạt động văn học khi có chuyện đạo văn.Tranh cãi vô nghĩa hoặc bìa sách. Ít người đọc sách. “Tôi cho rằng Giải thưởng Văn học Quốc gia không có chất lượng và số lượng thì không có giải thưởng danh giá”, ông nói. Nếu có những giải thưởng “cú hích” cho người viết và người đọc, thì đời sống văn học sẽ càng sôi động hơn. Đối với các tác giả, đây là một trong những yếu tố khiến họ tràn đầy nhiệt huyết và tự tin trong lĩnh vực sáng tác của một thể loại văn học nào đó. Tuy nhiên, để giải thưởng tạo được uy tín, giá trị và được bạn đọc đón nhận thì cần sự minh bạch, công bằng và trong tầm với của ban tổ chức giải thưởng và ban giám khảo.
Thoại Hà