Đỗ Tiến Thụy
– Về phần tôi, tôi vẫn cố giấu, nhưng nỗi buồn trong tôi đã tan biến. Vịt đẻ đã bước sang mùa mới. Đàn trâu tiếp tục nghêu ngao trong đầm mỗi lúc một c:
Mặt trời tròn thì trứng cũng tròn, nắng thì trứng cũng tròn …
Mệt mỏi. Khi mọi người phải làm một công việc không hoạt động, không có gì đáng tiếc hơn. Nhưng anh không dám về nhà. Anh sợ nhìn mẹ giận, những đêm giận, những đêm khóc, đôi mắt tội lỗi và rụng tóc.
– Sao vậy anh?
Đây là giọng của câu hỏi của anh ấy. Người phụ nữ với lồng ấp. Nó vốn đã quá quen với con vịt giận dữ này rồi, hễ ăn trứng là mặt mày cười nói: “Trứng khỏe lắm. Phải biết chứ!” Nhưng chợt thấy nó buồn. Vẻ mặt buồn rười rượi như khuôn mặt của chồng, khi rời miệng nhìn xuống môi của anh, cô đã thoát kiếp mười năm không một lần hoàn thành bài tập, giờ còn ba đứa con. . Ba điểm và ba hướng. Có vẻ như không. Phong cách buồn của anh chàng này rất lạ .—— Bạn nói! Cha mẹ … Đưa ra một biểu hiện khó chịu và cụm từ trắng trợn cho một người cố tình đi lang thang vào buổi trưa:
– Mang trứng. Tôi thậm chí còn thả vịt.
– Được rồi … em phải tính đi anh! – – – chưa kể. Chấp nhận, bao nhiêu đêm. —Chào! Điều này không bền vững. Thà mất dũng khí trước, gặp mặt sau. Một đôi … Hai đôi … Nàng ngồi xổm trước đống trứng lớn, gối nâng bộ ngực lên cổ, đôi mắt lá răm nhìn nghiêng. Sáu mươi … sáu mươi mốt … Anh tôi đã phạm tội, nhà to không có, bỏ vợ ở đây thì hôi như phân vịt. Đôi tay khéo léo đếm trứng và xoay vú. Hay chị Bình nói anh ngủ với nhau mùi mẫn quá?
Hắn ngước mắt, quay đầu lại, sốt ruột nhìn vịt đói trong đám quần áo.
– À, không có cô Bình, cái này …—— Hừ! Anh ấy đang sụp đổ & # 7841; Nhún vòng tay lỏng lẻo của phụ nữ. Cô ấy đứng dậy một giờ trước khi rơi xuống đầm, chết đuối và một giờ trước khi thức dậy. Anh uể oải đứng dậy, nhét cần câu vịt vào tay, xả hết nước rồi kéo về lều. Cứ tưởng cô ấy sẽ phát hoảng, nhưng không, cô ấy đưa tay ra chải tóc, đẩy ngực khiêu khích, cong môi khinh thường:
– Nghĩ gì vậy. Thì ra là hư một người!
Lòng tự trọng, lòng dũng cảm và khí chất của anh ta bị xúc phạm, cơ thể người phụ nữ ướt sũng, như xăng đang bốc cháy, và anh ta gầm lên kinh hoàng. Để đàn vịt chạy, rồi va vào nhau để bung những chiếc cúc áo to tướng của những chiếc áo lính đen quay trên mặt nước như một chiếc địu. Căn lều rung chuyển và vặn vẹo trong cơn cuồng phong. Giữa sân, người phụ nữ hú lên như tiếng còi tàu. Những con vịt bay lượn quanh lều với cái cổ của chúng vươn ra ngoài như một bầy vịt, tranh cãi gây ra hỗn loạn. Người phụ nữ lẳng lơ. Sau hôm đó, anh cố tình tránh mặt. Buổi sáng, anh đuổi vịt thật sớm, quả trứng bỏ chị, người phụ thu quả trứng. Sự việc giống như một vụ vượt cấp. nhưng không. Đêm đó, người phụ nữ tìm thấy những tin tức tương tự trong lều của mình. Tin tức khiến anh rơi vào trạng thái vui mừng tột độ nhưng cũng vô cùng xấu hổ. Anh ngập ngừng trước cô mấy lần như một kẻ tội đồ, nhưng không nhận tội. Em sẽ tha thứ cho anh, em biết đấy, vì cô ấy đã nhiều lần bóng gió “nai lưng ra chạy”, nhưng lần nào muốn mở miệng cũng nhìn thân hình mỏng manh mà ánh mắt lại xót xa. Tôi chóng mặt và mất xác chị tôi thấy mình thật tàn nhẫn.
Đi được một đoạn không thấy người phụ nữ khác đến, anh cảm thấy khó chịu, cáu kỉnh. Phố chợ ồn ào, anh trèo non lội suối. Vượt qua như một tên trộm, đi lang thang hàng trăm lần# 7845; Anh ấy dũng cảm bước vào một ngôi nhà hai tầng ở giữa quán bar và quả trứng bị đổ. Không biết hai người buôn bán gì nhưng được một lúc thì thấy anh ta từ trong nhà chạy ra. Ôi trời ơi, anh ấy cay đắng quá! Đầu của ông là một quả trứng nở, được đập vào thành bát, sau đó dùng đũa chọc vào đầu, vớt lên và đổ ra. Sinh vật chưa thành hình là một bộ lông dính, phủ đầy những đường gân đỏ, cho đến khi rơi vào lò hấp, chúng vẫn khó thở. Bạn thiệt là tàn nhẫn! chăn nuôi! Tưởng anh ấp con vịt nào ngờ lại vùi dập lương tâm thế này! Công việc đau lòng, nếu bạn có lãi, quá tốt! Anh … anh … anh phải chúc phúc cho em! Con gì con tôi! xì phé! Ba con vịt kia không khấm khá mà còn phải gánh thêm nợ. bị hỏng! … – – vào buổi chiều. Mặt áo rằn ri, mặt trời lặn, người ngồi thẫn thờ trước cửa lều, những giọt nước mắt trên khuôn mặt dầu đỏ ửng như nến. Màn đêm buông xuống. Gió lạnh thổi khắp mặt đầm. Trên bãi cỏ mọc um tùm, có một cuộc rượt đuổi, một cuộc đua đi bộ, và sau đó là tiếng kêu tuyệt vọng của một con nhái: “ Não bộ! ” Giọng nói nhanh chóng làm anh ấy nghẹn lại.
Anh ta bật dậy và quay trở lại nhà kho. Ngay trong đêm đó, anh quyết định tách con vịt đực ra khỏi đàn. Những con vịt tung tăng dạo chơi trên cánh đồng rộng lớn ngày nào giờ bị nhốt trong hàng rào, ngập trong bùn bạc thay hơi nước. Nền chuồng vẫn còn nguyên những quả trứng mà giờ nhìn vào đã thấy sợ run. Trứng có màu trắng. Quả trứng đã chết. Trứng chỉ là thức ăn vô hồn và không thể sinh sản. Dám trèo lên lối đi lát ván phía trên lều. Lòng hụt hẫng, ánh mắt tiếc nuối. Cô đã gặp rắc rối kể từ ngày anh thất thần bước ra khỏi nhà cho đến giờ. Xin đừng nghĩ cô ấy là & # 7851; n Thần. Khi cô báo tin vui cho anh, trong lòng cô khó diễn tả một cảm xúc mới. Không hẳn là yêu nhưng cô sẵn sàng sinh cho anh một đứa con theo ý mình. Đừng nghĩ cô ấy sợ điều tiếng. Con số này cao gấp ba lần tỷ lệ mang thai khi không có chồng. Chín cái kia sơn mạch đều có thể xử lý, còn có ý tứ gì! Tai họa được cho là do anh liên tục điều tra lịch sử gia đình. Ai cũng mơ hồ khi các bà đi chợ. Người đàn ông nói với vợ mình vô sinh. Một người khác nghe có vẻ từng trải hơn tai thì thào: Vì anh bị nhiễm chất độc da cam! Vừa nghe, cô buộc phải lùi lại. Cô quyết định vội vàng và hối hận bây giờ. Cô đến đây để cầu xin anh tha thứ, nếu anh chấp nhận, cô sẽ … nghĩ rằng mình phải mạnh dạn bước qua lều, tự tin trượt cửa che cửa lại … Cô chợt thở gấp. . Trong lều, một thanh niên đeo kính trắng đang ngồi đọc sách. Chị hoang mang, gặng hỏi thì được biết vợ chồng anh đã được đưa vào Sài Gòn để cấy ghép bên ngoài.
Đây là đứa cháu trai nhỏ của Fan đoán nên đã trả lời bừa bãi. Thực tế là không một anh chị nào bỏ đi mà không biết. Anh ta đang mặc một bộ quân phục kiểu cũ, đi giày cocain, hở miệng, nhưng cô vẫn là bộ quần áo sạch sẽ nhất được rút ra từ phần ngực dưới, có mùi băng phiến. Một bức thư của một người lạ mang đầy nỗi tiếc thương của họ: Law đã qua đời ở tỉnh K. Bức thư cho biết anh đã tìm thấy một ngôi mộ ở nơi sâu nhất của nghĩa trang G. Ba người đứng giữa những hàng điệp, cố hét thật to nhưng vẫn bị gió nhấn chìm. Tên lính đầu tiên kêu một tiếng:
– Chết tiệt! Sao anh không nói ngay cho tôi biết-anh lính thứ hai chống gậy rút lui: -Có mấy lần định báo cáo, nhưng sợ làm sai.
– Con khỉ giả? Họ và tên, quê quán .—— Người lính thứ hai nhìn đôi vợ chồng xa lạ:
– Từ ngày ra nghĩa trang, tôi làm quản gia hơn 20 năm, năm nào cũng ngã xuống.Bà cụ và hai đứa trẻ, một trai một gái đến đây thắp hương lạy tạ rất lâu. Họ là những người đã đưa về mồ trong lần hành nghề đầu tiên. Họ nói đó là một gia đình!
Cô mở to đôi mắt đỏ hoe đầy nước nhìn người phụ trách với vẻ sợ hãi. Sau khi người tù khóc vì sợ hãi trước ngôi mộ, anh ta đã bị sốc và run rẩy, giống như hơn hai mươi năm trước. Khi đứa trẻ tìm kiếm sự giúp đỡ theo bản năng từ tiềm thức của đứa trẻ, nó sẽ phát ra tiếng kêu cứu. Tiếng khóc kinh hoàng hơn gấp trăm lần thảm rải, xác pháo, xác pháo B52. Mộ tin tức run rẩy bất động. Một cơn gió rừng rít lên ầm ĩ. Cây cối đổ nát. Ban đêm, mắt ha hả cùng cột nhà tượng đài khóc lạnh một tiếng “a a a a …”. Ngọn lửa hận thù đang hừng hực đầu bỗng nguội lạnh. Những khuôn mặt đang hừng hực hừng hực đột nhiên chạm vào nhau rồi dần biến mất … Không biết họ đang nghĩ gì, và anh đang nghĩ đến mẹ mình. Khi còn bé, mỗi khi gây gổ với bạn bè, chỉ vì một quả sung, anh ta lại chạy theo nhau và mặt mũi bầm dập. Xin lỗi, mẹ tôi bình tĩnh nhấc gậy hạ ngọn cành xuống. Mẹ luôn là một thẩm phán sáng suốt và bản lĩnh. Hai roi quất nhẹ vào mông đứa trẻ, người mẹ vội quăng roi ôm con vào lòng, đứa con trai hàng xóm khóc ngất. Khi không nhận ra cô, chiếc liềm đã tuột khỏi tay cô. Anh xua quân giặc ra đi … Hai cầu vồng bảy sắc bắc ngang cánh đồng, cô gái xanh nằm lặng lẽ nơi chân trời. Bọn trẻ chăn trâu bỏ trò chơi, vểnh tai lên nghe tiếng sấm từ phía đông, rồi lũ lượt kéo nhau đi bộ dọc theo vỉa hè đỏ rực. Họ chạy về phía cầu vồng.
mưa. đi tắm. Bề mặt áo mưa được dệt lưới dày dặn. Ngày nắng nóng, trên đầm có mưa, đàn vịt đang ấp trứng khuấy động cả một vùng, bụi tung tóe. Họ c & # 7841; Rầm rầm rầm, như thể chìm trong sấm sét và mưa. Những đứa trẻ loanh quanh trên bờ đầm, rơi xuống lạch và nhảy lên cánh quạt. Nếu trâu nước không hút được nước lạnh từ trận mưa làng, chúng sẽ bị ngấm nước. Lũ trẻ la hét, săn đuổi tiếc nuối, nhưng vẫn không quên quay lại và hét lên chạy:
Nắng quay, trứng lộn …
Mưa tạnh. bị hỏng. Lúa trải thảm. Những cánh đồng đang hối hả, một tốp ca giả đang lắc lư dưới chân đống lúa. Cua gặp mưa, bong tróc, vật màu trắng sữa nổi trên mặt nước. Trong đám cỏ dại bên cạnh lều, có tiếng cá kêu chạng vạng.
Cô ấy đi ra. Mưa bụi rắc trên mái tóc mới xanh. Nhìn anh với vẻ ngượng ngùng trên má:
– Anh … anh hiểu rồi …—— Anh cau mày nhìn cô:
– Em nhìn thấy gì?
Thật khó để nói cho cô ấy biết niềm hạnh phúc mà cô ấy chưa từng nghĩ tới. Anh mừng đến mức muốn phát điên, hét to một tiếng rồi ôm cô vào tay thì choáng váng … khó hiểu … Lúc này cô đang nằm trên bưu thiếp, vẻ mặt mềm mại thư thái, hơi thở đều đều lồng ngực . Nâng lên, mái tóc của nàng bị gối đen che lại, nhưng là đau xót, khóe miệng mang theo ý cười. Đêm xuân ấm áp kéo đôi vợ chồng trẻ vào giấc mơ về một đứa trẻ bụ bẫm …
Anh chợt tỉnh giấc, vội vàng ngồi xuống. Giọng nói từ bên ngoài vọng vào. Anh nhón gót lao ra ngoài. Ánh trăng dịu mát sau cơn mưa. Hắn hưng phấn nhìn xung quanh, đột nhiên co quắp lại, toàn thân lập tức cứng đờ. Ở một góc sân, có một bóng đen cong cong, bất động dựa vào bức tường gạch. Ôi chúa ơi! Nhưng nếu bạn đứng dậy ngay bây giờ, bạn nên giết chúng tôi! Bạn gần như thức dậy như thế này trong năm nay. Hôm nay sao lại xấu xa … Hắn lại đứng lên khôi phục kịp thời. Bố khỉ! Tàu trầu. Chiếc thuyền trầu vừa tách khỏi trên cao đã rơi rụng! Anh bò đến cửa phòng khác, lắng tai nghe cô. Người mẹ vẫn ngủ ngon và thở bình tĩnh. Đột nhiên, anh ta mỉm cười, ngửa cổ và ngẩng đầu lên. Trên cau cau vỡ trầu.Màu mỡ dưới ánh trăng. Có một nải chuối và mật ong trong a, và bài hát rụt cổ:! giắc cắm! Cuối trăng nhìn rõ cây đa không phải bác Kuy mà là lũ trẻ con làng bác. Các em nắm tay nhau quanh bệ và khẽ hát:
quả trứng tròn trăng rằm, quả trứng tròn, quả trứng phát sáng, quả trứng nở … – cả bầu trời và những vì sao lấp lánh. Thần Nông gật đầu khỏi mũ chuồn chuồn. Chòm Vịt chớp mắt cười khúc hát vo ve, vo ve cả một góc trời …
Tháng 11 năm 2002
(Trích truyện “Thành phố bị thương” -Author Du Tian) Thôi, NXB Trẻ