Lê Thiếu Nhơn

– Nhà thơ Cao Vũ Huy Miên tên thật là Đinh Doãn Hùng, sinh ngày 31 tháng 12 năm 1955 tại Quảng Nam. Sau khi tham gia phong trào thanh niên xung phong của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh và nhà thơ Đỗ Trung Quân, nhà thơ Cao Vũ Huy Miên đã làm việc cho báo Giải Phóng ở Sài Gòn hơn 20 năm. Ngoài vai trò phóng sự, những bài thơ trữ tình của anh cũng được công chúng vô cùng yêu thích.

Nhà thơ Cao Wu Hui Maien (bìa trái) cùng các nghệ sĩ Anh Vũ, Việt Anh và Kiều Oanh. Ảnh: Anton .—— Tôi đã vài lần gặp và nhìn thấy thân hình rắn chắc của anh ấy, tôi nghĩ anh ấy không bị bệnh. Tuy nhiên, số phận cũng có những khúc quanh bẽ bàng. Năm ngoái, anh ngủ chung ở Bệnh viện Nguyễn Tri Phương và bạn bè đến thăm. Rồi thấy anh bồi hồi viết lại vài bài, ai cũng mừng lắm, ai ngờ anh viết mấy vần thơ ấm áp: “Con đường xưa em đi anh biết không Hoa tím không còn đợi chờ. Không. ”Nhạc sĩ Hữu Xuân đã hát một ca khúc nổi tiếng:“ Chỉ còn em trong mưa. ”Tuy nhiên, Cao Vũ Huy Miên đã không thể vượt qua số phận đen tối của mình.

Nhà thơ Pou Cau Vũ Huy Miên tưởng nhớ vội vàng tất cả 54 tuổi? Tuy ngắn, nhưng quãng đường anh đến vẫn đầy rẫy những vết sâu. Tham gia phong trào thanh niên xung phong đầu giải phóng Sài Gòn có lẽ là khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong những ngày tháng của anh. Đinh Doãn Hùng đã viết bài thơ dưới bút hiệu Cao Vũ Huy Miên để ghi lại cuộc đời của mình: “Khi tôi rời xa nơi này màu xanh Trong rừng lành Màu xanh ở giữa. Hố bom năm xưa chỉ còn là kỷ niệm. Về đến nhà, chân ấm lại … “

Cao Wu Huimeien luôn là người điềm tĩnh. Im lặng trước đám đông, im lặng trước bạn. Tuy nhiên, trong sự im lặng này, có thể dễ dàng nhận thấy cuộc đấu tranh của Cao Vũ Huy Miên không chỉ vì bản thân- “Đừng mưu cầu lợi nhuận thay vì tìm kiếm lợi nhuận nơi họng súng” Cuộc đời đã không vượt qua được nhân gian của Vọng, đã phản bội- Về nhà đi … Uống chút rượu, cho người may mắn, ngày mai tỉnh lại. Chỉ là giấc mơ, “-Chia tay người bạn thơ khác. Bất chợt nghe mưa Sài Gòn”, tiếng dương cầm ở đó rất êm đềm & #7869 ;, đưa em đến cuối con đường.

Sài Gòn, ngày 25 tháng 11 năm 2008

Hoa tím năm xưa

Em về giữa trưa hoa tím ấy cúi xuống chờ “Năm 17 tuổi tóc anh sẽ quấn lấy em. Trên vai em- Em đã bao ngày nhìn mưa rơi, vì em luôn nghĩ tình yêu đẹp đến nhường nào! – Con đường hương hoa của em Tiếng hoa mộc lan rơi vườn khuya lặng lẽ đưa em về cuối đường

Em có quay lại ngày xưa đẹp không? Hoa tím ngắt đợi chờ giờ chỉ còn em trong mưa … — Cao Vũ Huy Miên