Từ Linh Nguyễn

Bol Lực ngày mưa

Bao ngọn dâu biển vươn đồi Chất xanh phù sa bào mòn xanh Chưa ai mòn, nếp sống vẫn chưa mòn. Có một nụ cười trong túi. .. Nụ cười Đôi khi giông tố hãy dùng đá, cát và kiếp vàng để cho trí tuệ sánh đôi bên nhau-một ngày đủ dài, dù một câu cũng dài, dù một câu cũng rất dài. Đủ trắng tay Một ngày mưa hái cây che lòng Bứa bâng khuâng ngoài phố Giờ nghe tên ruộng … Người muốn quên, Em uống tên em cười trong bao. Cái mặt … cái mặt đập mười cái gương ở chợ chiều ngày 24/5/2008 …- Đập chùm tháng Năm cười thật tươi

thường xuyên sáng đèn chợ sáng nghe rổ rá, tweet của người ta Người âm-mua củi trong rừng, ta mua nước mưa, ánh nắng, nửa ưu phiền-vầng trăng đêm qua rất thoải mái, ho ngoài đồng và mùa-nay gần chợ và xa chùa. Không thể điền nhạc chuông.

Shanyihe trên bãi biển bất ngờ trút được gánh nặng của buổi chiều lên lưng

khu chợ tan hoang bởi một đống bắp cải, không ai có thể lấy đi, đừng buồn

chiều nay cánh cò bay Rất thấp. Bên bếp biết bếp nhẹ hơn. Con thuyền trên bến vừa quay đầu — buổi chiều, chùm lá cải vàng lặng lẽ rơi, mang theo câu chuyện cổ tích của buổi chiều tháng 5/2008 — cô tiên trong truyện cổ tích Bầu trời nặng hạt, tôi nghĩ đến lũ trẻ Bao nhiêu bàn tay của người trồng cây cười đang khóc trách lũ trẻ vì những sáng tạo của chúng Tươi tắn, không u tối Được thiết kế đặc biệt cho loài hoa trà nhút nhát. Gánh nặng của sự ghen tị và đam mê cuộc sống đã bị trì hoãn, tôi biết Khi em gái của Tâm là một chất độc ngọt ngào, với đôi mắt ngọt ngào hay lông mi độc, ác độc rất hồng hào-thơ ngây. Bạn biết đấy, sự ngọt ngào của Tâm nằm trong tim của con dao. Nước sôi đổ đi, tôi nói sao nó rớt

phá nát người trong nồi rồi mượn mắm thịt trả lại tiền, mà lòng người cũng đang dậm chân tại chỗ ở tân thế giới hay địa ngục gần thiên đàng

ôi! em gáiac vui mừng nghe lạnh mình gãy xương Oán-cám ơn các chị em nhà Heyu