Sun Dong M-TP đã có cuốn tự truyện “Chạm tới giấc mơ” khá lâu và đã ra mắt độc giả, gồm ba phần chính. Phần đầu tiên kể về tuổi thơ của chàng ca sĩ quê Thái Bình, đây là lần đầu tiên chúng tôi hoạt động trên sân khấu và trong giới underground. Phần hai kể về cuộc hội ngộ và chia tay của hai ông bầu, đây là lần đầu tiên vào Sài Gòn tiếp tục âm nhạc và tạo được nhiều thành công. Phần ba kể về thời điểm chàng ca sĩ 9x bắt đầu sự nghiệp solo.
Vào thời điểm xuất bản cuốn sách này, VnExpress đã trích dẫn cuốn sách. Đoạn trích do tòa soạn đặt tên.
Bìa cuốn sách “Chạm tới ước mơ” của Sun Dong M-TP. Cuốn sách được tái bản hai tuần sau khi phát hành và hiện có 35.000 bản được lưu hành. Tối 21/10, nam ca sĩ tiếp tục giao lưu với khán giả Hà Nội tại Nhà sách Fahasa Long Biên.
Phần 1: Những năm tháng trong vòng tay bao bọc của cha mẹ
Đồng đã có rất nhiều thời gian nhàn rỗi ở trường cấp 3 “Delicious”, thong thả đi dạo. Đồng lại lo lắng quay lại: Tại sao người ta muốn thu âm mà mình lại không được? Câu hỏi này nảy ra trong đầu anh Đông. Tôi chọn lớp chuyên Toán qua kỳ thi tuyển sinh đã làm hài lòng bố mẹ, vậy giờ tôi có nên ghiền đam mê không? Việc vượt qua kỳ thi và điểm số cao có đủ làm tôi hài lòng? Dù sợ lại bị mẹ mắng nhưng nghĩ mình còn trẻ, cuộc sống không mấy vui vẻ, lại ham mê những thứ ngoài sách vở lại chán nên cứ thúc ép anh Đông. ——Cuối cùng, anh Đồng quyết định chọn thời điểm tốt để nói chuyện với mẹ anh. Lúc đó, giữa trưa hè nóng nực, Tùng cào cấu mẹ: “Mẹ ơi! Thằng Thành nói mua cho con cái máy tính chỉ 80.000 – 90.000 đồng thôi. Mẹ nó coi như trời sinh” hư “. “, nên cô thường dội ngay gáo nước lạnh vào sự nhiệt tình của Tung Chee-hwa, chẳng hạn như” Đi hỏi anh ấy đi! ” “Tôi không có tiền.” Nhưng anh Đông không bỏ cuộc. Anh Đông ngày nào cũng năn nỉ mẹ nói những lời như vậy. Nói vào buổi sáng. Vịt nói. Và lần nào tôi cũng nhận được câu trả lời đều đặn: “Em không có tiền thì hỏi anh Đông. Không phải mẹ anh ấy khắt khe với em mà vì thời đó có hiện tượng nhiều sinh viên có” tiền “trong túi thường xuyên đi ăn nhậu. Chơi game, chơi game và lấy Chính vì vậy, các bà mẹ cũng như các bậc cha mẹ khác luôn phũ phàng từ chối, thậm chí cấm đoán những đứa trẻ chỉ muốn tập trung vào việc học nên “tôi không có tiền! “Có thể nói đây là câu nói“ kinh điển ”nhất của mẹ anh, được một lúc, anh Đông chán không muốn hỏi lại thì anh Đông lại nghe mẹ nói với anh Hồng rằng anh Đông nằng nặc đòi mua máy tính. Về cơ bản, anh Tùng không bao giờ nghĩ rằng mẹ mình đã từ chối, anh nghĩ mẹ anh sẽ “ưng cái bụng” thì anh Hồng nói: “Cứ dùng đi. Tôi có một cái để ở văn phòng, không dùng thì để tôi. hiểu rồi. Báo cáo “.
“, và sau đó anh ta mang chiếc máy tính “cũ” từ những năm 90. Khi anh Đông nhìn thấy món quà vô giá này, anh đã mở mắt. Anh Đông vào cửa hàng trực tuyến và sử dụng phần mềm sao chép USB để tải nhạc. Sự bùng nổ của âm nhạc underground. Người chơi tải phần mềm thu âm về máy tính của mình và tìm nhịp điệu (beat) nổi trên mạng, tải về tiết tấu yêu thích rồi “phiêu” theo giai điệu và ca từ, đây chính là điều “kinh điển” mà anh Đông mong đợi ở mình. Không cao, anh Đông nói xong lại làm mấy bản nhạc, nhìn lại anh Đông mới biết anh đứng lên vững vàng là vì nhiệt tình lãnh đạo, đây là một mặt nhiệt tình của anh, anh Đông luôn muốn làm cho cha mẹ yên tâm. Làm việc chăm chỉ với sự hài lòng nhưng mặt khác, anh Đông vẫn không ngừng nuôi dưỡng nhiệt huyết và chiều chuộng những sở thích trong cuộc sống. Như chính anh ấy.
Từ nhiều đêm nay, anh Đông phải chờ bố mẹ ngủ. Bé say sưa bò, bật máy tính, nghiến răng, nghiến lợi và nhẹ nhàng kéo ghế (nhưng đôi khi bé nhớ ghế và luôn nghe thấy tiếng ghế “bóp”) khiến bố mẹ không để ý. Có hôm quên tắt loa, nửa đêm dậy mở máy tính, “bùm” một tiếng, như lạy ông tôi trong bụi, gào thét! Một hôm đang mải nghe nhạc thì bị ai đó đánh vào vai, quay lại nhìn bố đang đứng trước mặt, anh Đông hít một hơi thật sâu mới dám nhảy xuống. sạc đầy. Có lần bị bố mẹ lôi ra cắm đầu gói đồ, đến lúc này, anh Đông mới cảm thấy chạnh lòng vì đam mê cá nhân của mình bị chi phối bởi những lý do nuôi dạy con rất … hợp lý: học thì phải, học để thành công và Bài viết đẹp. Đông cãi lời bố mẹ: “Con vẫn đang học, điểm rất tốt. Con yêu là vậy. Sao mẹ lại đối xử với con như vậy”. Cứ mỗi lần như vậy, không khí trong nhà lại căng thẳng một lúc. Bọn trẻ sẽ không nói chuyện với nhau vì mọi người đều cho rằng mình đúng. Nhưng gia đình vẫn là nơiMiêu tả ôn hòa nhất là bởi vì hiện tại trong lòng ai cũng khó chịu, bản thân cha mẹ cũng cảm thấy ngột ngạt muốn thay đổi cách ép Tung Chee-hwa theo ý muốn của cha mẹ. Bởi vì họ yêu trẻ con, họ nới lỏng các yêu cầu và mối quan tâm của cha mẹ, kích thích sự nhiệt tình của trẻ và khuyến khích trẻ theo cách riêng của họ.
* SơnTùngM-TP: ‘Tao không viết tự truyện để chơi chóng mặt’
Sau một thời gian căng thẳng và áp lực, mẹ anh đã “xuống tay” và cho anh Đông dùng máy tính, nhưng nhất quyết không chơi 1 lần / tuần . Tuy nhiên, Tùng thả Hoàng ra để xem mẹ cắm phích ở đâu. Hoàng được tính là hợp tác xã, anh nói nhỏ vào tai Đông: “Anh biết cô giấu nứa ở đâu, giấu vào tủ, chôn quần áo mấy lần rồi anh nằm xem ga trải giường của anh. “Như một con mèo hoang ngoan ngoãn. “Không thể tin được cô ấy lại muốn giấu cái nút như“ Thám tử lừng danh Conan ”. Đồng phải hai mặt, một mặt chẳng biết mẹ giấu ở đâu, chỉ đợi mẹ đi rồi mới nhặt. Jack, đánh liều đi nghe nhạc rồi quay lại chỗ cũ, được một lúc thì thấy “anh Đông ơi, mẹ còn đi nữa, mẹ rên” Mẹ bỏ đi, sao máy con cứ bật lên. Còn anh Đông thì sao? Mệt quá, anh cứ dùng đi, em không muốn giấu nữa. ”Anh Đông không dùng được máy tính, không nói được tiếng Anh nên phải mượn điện thoại của mẹ để tra cứu. Máy tính mới không biết tắt hay mở. Mất nhiều thời gian để làm quen với máy tính và phần mềm. Bạn phải tham khảo ý kiến của mọi người rồi tự làm quen. Nhưng thấy anh Dong tìm kiếm sự giúp đỡ lâu dài không phải là điều tốt, chắc hẳn Tung Chee-hwa đã tự tìm ra điều đó. Điều khó quên trong quãng thời gian hoạt động ngầm của Đồng là anh cũng từng 5 – 6 lần đốt máy tính vì bệnh phong. -Dong mấy lần phải trèo xuống gầm bàn, rút hết dây rồi lóng ngóng vác cái lỗ bộ vi xử lý lên vai tiệm sửa máy tính bên kia đường như khỉ. Người thợ sửa máy tính nói với tôi rằng anh ta ghét sửa máy cho Đồng. Anh ta đề nghị anh Đông xin tiền mẹ mua ổ cứng mới để cuộc sống thăng hoa. Nhưng anh Đông năn nỉ mãi mới nói hết câu: “Với mẹ, được dùng máy tính là may lắm rồi, mẹ không góp tiền mua máy mới được.“ Đừng mơ mà giải cho con. ”Muốn sửa máy tính cũng phải Nhân đôi công sức của chúng tôi xuống nước mong thợ sửa “thích”, “không muốn học tiếp” học sinh sử dụng máy tính. Ra mắt clip sớm Nhờ sự lạc quan trong sáng này mà âm nhạc của anh Dong đã “nuốt chửng” cả tuổi thanh xuân, người ta hiếm khi thấy Tùng Chee-hwa dạo chơi ngoài nhà, lúc đó thế giới của anh Dong chỉ có âm nhạc! – – Còn tiếp … (“Tự truyện Chạm tới ước mơ” của tác giả Sun Dong M-TP, NXB Kappa)