Mùa thu năm ấy em thật hồn nhiên, dễ thương Ở góc nhỏ, chỉ bằng ánh mắt say, từ đó chúng ta trở thành … tri kỷ

nếu ánh mắt bắt đầu từ điều em nghĩ thì sao? Không biết xấu hổ sao lại trở mặt! Nó giống như đang cố gắng che giấu điều gì đó-nếu đôi mắt của bạn nói lên điều gì đó nồng nàn, bạn có nhớ rằng tôi đã khép hờ không? Khi bạn nhìn lên bầu trời xanh và những câu thơ lơ lửng trên hai tách nước hoa trà nóng, có một tia nắng mới trong buổi sáng mùa đông. Một cú nhấp chuột sẽ khiến bụng tôi run lên bần bật-nếu đôi mắt nói lên bao cảm xúc tại sao không tìm thấy gì ở tôi! Bạn có nhớ đôi mắt long lanh ấy không? Như hai ngôi sao nhỏ, cánh đồng đỏ ngút tầm mắt, cánh đồng lúa thơm thả diều từng chuyến phà qua sông, biển rộng dãi nắng – nếu đôi mắt có thể thay lời muốn nói thì còn ý nghĩa gì khi nhìn tại nó bối rối? Ánh sáng có chói không? Tại sao bạn không chuyển ánh mắt của bạn một chút mà không nhìn trực diện? Xa vắng còn nhiều thời gian như dòng sông quê êm ả lúc chiều tà Trên từng con đường đổ nát nghe đâu đây tiếng chuông sắt ngân vang góc thánh đường … Em và anh có đôi mắt của bạn? Trái tim em sao có thể hướng về một ngày xa và những ngày hai ta khắc khoải nhớ nhung?

Thành phố Tần T, ngày 28 tháng 1 năm 2014