h Trong thiên hạ, bạn có muốn nhân cơ hội này phát động cuộc chiến sinh tử để tiêu diệt đội của mình không? Tin đang suy nghĩ, nhưng cô không muốn anh đọc những gì đã xảy ra trong đầu cô. Vì vậy, cô phải tiếp tục đặt câu hỏi cho anh ta. Tín nói với anh:

– Làm sao anh vén áo lên để em nhìn vết thương? Thị cố nén cổ họng nhẹ nhàng. Một đống giẻ rách quấn quanh bụng cô, nhưng nó vẫn bốc mùi tanh tưởi. .

– Sau khi giết Hoàng đêm qua, tôi về nhà thì thấy vợ tôi bị Lan sai người đến giết – anh ta luôn lạnh lùng và đôi mắt nhìn thẳng nói chuyện đơn điệu – con gái tôi đang trốn dưới gầm giường đã bỏ trốn. Họ đuổi theo tôi suốt đêm. Tôi chỉ nhân cơ hội này mà xé toạc rèm cửa quấn quanh bụng, không thể vào bệnh viện khâu lại. Chúa đã không do dự. Máu của tôi đã được chữa khỏi. Nó chỉ mất một vài ngày.

Tôi chợt nghĩ ra một quyết định. Trời đã mang đến cho nhóm người này sự tiếp thị. Cô ấy phải nắm bắt cơ hội để giúp đỡ, nếu không cô ấy có thể hối hận. Tiy nói với Hoa Kỳ:

– Bạn qua đường và mang đứa trẻ đến đây. Chuẩn bị một phòng trên tầng bốn cho cả hai chúng tôi. Xin lỗi cho hỏi bạn tên gì vậy?

– Tôi là Tân .—— Nói xong anh đứng dậy đi theo Hoa Kỳ ra cửa. Một lúc sau, anh ta quay lại với mái tóc của một cô gái chừng sáu bảy, tóc buộc nửa, hai tay đút túi da lớn. Khuôn mặt của cô gái đầy mệt mỏi, đói khát và hoảng sợ. Thị nói với Hoa:

– Đưa con về nhà tắm rửa, ăn uống gì đó rồi cho nó ngủ, bố sẽ về sau.

Ông Tân không nói, im lặng ngồi xuống, dường như đang tâm sự chuyện con gái với ông. Hoa nhặt được chiếc ví và đưa cô lên lầu. Cô quay sang bố, không muốn đi. Nhưng thấy Tân im lặng không nói gì, chắc cô Hoa đã miễn cưỡng đi theo.

Hai người ở trong phòng khách nói:

– Bây giờ phải giải quyết cái bụng kia. Tôi sẽ gọi bác sĩ đến đây và họ sẽ khâu cho bạn. Không chủ quan. Để lâu rất nguy hiểm.

Thị đứng dậy định gọi người làm bậy nhưng chợt nghe tiếng “rầm” từ phía sau, cô tiến lại gần cửa. Thị quay lại thì thấy Tân ngã xuống sàn với tư thế như cô đang ngồi. Thị chạy đến đỡ Tân dậy. Anh ấy đang bất tỉnh. Từ đêm qua đến giờ, có lẽ Tân đã kiệt sức vì mọi việc đã làm. Dù thế nào thì anh cũng cho thấy mình là một người dũng cảm. Di cho rằng mình không nhìn nhầm người. Với sự giúp đỡ của ngày hôm nay, anh ấy sẽ trở thành “Quả vàng” vào ngày mai. Đôi khi cuộc sống phải phụ thuộc vào nhau. Càng về cuối đất nước, càng cần nhiều người giúp đỡ, và bạn càng trở nên mạnh mẽ hơn, rồi càng mạnh mẽ hơn.

– Còn tiếp … Nhà xuất bản Công an nhân dân ấn hành.