g Nếu bạn chỉ viết về những điều đơn giản, cảm xúc và kỷ niệm cá nhân, làm thế nào bạn có thể tránh bị cản trở?

– Tôi chưa bao giờ định làm thơ về các sự kiện lớn, các vấn đề xã hội. Tôi không có ý định tạo ra các trào lưu hay trào lưu thơ. Gần đây, tôi được mời viết một bài thơ về chủ đề quê hương, thể hiện tinh thần bất khuất của quê hương và nhân dân quê hương, và đăng báo xuân với nhuận bút hậu hĩnh. Tôi chấp nhận, nhưng tôi từ chối. Nói như vậy không có nghĩa là tôi không quan tâm đến những vấn đề thời sự, xã hội và những câu chuyện kỳ ​​diệu trong cuộc sống. Nhưng thơ là vấn đề của cảm giác. Tôi tự viết trước, sau đó mới đồng cảm với độc giả, tức là có thể dùng ngôn từ gây sốc. Tôi biết bên ngoài có người chỉ trích tôi dữ dội, nhưng tôi không quan tâm. Nếu chỉ vì khác mình mà phóng đại hoặc mượn cảm xúc, tôi tin rằng độc giả sẽ nhận ra những gì tôi viết là không trung thực. Tác phẩm của anh ấy trên mạng xã hội. Tại sao bạn không lo lắng rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến việc bán các tác phẩm của bạn?

– Tôi đã không ngần ngại chia sẻ bản thảo của mình. Cuốn “Đời sống bình thường của người dân” sẽ được xuất bản vào tháng 12 năm sau, vào tháng 6 năm sau, tôi sẽ đưa hơn một nửa số bài thơ trong cuốn sách này lên Internet để bạn đọc tham khảo. Tôi cũng cảnh báo các biên tập viên rằng tôi muốn chia sẻ những bài thơ mà độc giả có thể đọc trên mạng xã hội. Nếu họ không thích, tôi chọn máy phát khác. Tôi không lo sách in sẽ bị “thất sủng” vì trong ba tập đầu, dù đã chia sẻ gần hết nội dung của cuốn sách này nhưng khi sách xuất bản, độc giả vẫn mua rất nhiều. . Có hơn 40.000 độc giả trên fan page, và chỉ một nửa trong số họ đã trả tiền cho tập thơ mới rất thành công của tôi. Tôi chỉ cần.

Thoại Hà hoàn