Nguyễn Xuân Lộc
– Vọng phu
Con đường đến Vương quốc Lang xa xôi … Đâu là bài hát của con dao và tấm gương của tình nhân đang đứng? Quan sát đất nước trẻ từ độ cao. – Đá và gương trong hơn một ngàn năm, sẽ luôn bị mài mòn nghiêm trọng, thỏi son sắt bất tử, ờ … đối với cô, ôi, góa phụ lại ở nơi vĩnh hằng. Vào buổi chiều, con dao gãy, cánh diều mưa
Chùa Tam Thành, đường Kỳ Lư, tìm xem bây giờ nó ở đâu?
Tôi mượn một chặng đường dài để đi một chặng đường dài, gió cuốn qua vai chiếc xe, chiếc xe đang ở trên trời. — Đó chỉ là một hành trình thú vị. Cha tôi nên nhìn thấy một cuộc sống thơm. -Đường trở về Cấp không còn xa. Mặc dù ở cuối bầu trời, con đường này tồn tại lâu hơn. Giấc ngủ trên vai tôi rất tốt.
– Giảm đau tôi muốn giảm bớt cuộc sống của mình sau cả ngày thư giãn. Xuyên Mộc 2006
Hồ Tràm – Tôi không thấy nó. Biển xanh, những bãi biển cát trắng không đổi màu trong một thời gian dài, chiếu ánh sáng mặt trời dưới bóng cây phi lao và bay trong những đám mây. Một bên – tôi tỉnh táo hoặc say rượu. Xuyên Mộc-Hè 2006