Trong những năm qua, một loạt sách văn học dịch đã xuất hiện trên thị trường Việt Nam. Trước đây, dịch giả lặng lẽ dịch và in sách, nhưng hiện tại dịch thuật văn học đang thu hút sự chú ý của nhiều độc giả và người dân trong ngành. Là đơn vị xuất bản của nhiều cuốn sách nổi tiếng tại Việt Nam, Công ty Nha Trang đã thành lập một diễn đàn dịch thuật và tổ chức hai hội thảo trong năm. Bộ hy vọng rằng nó sẽ là một nơi đáng tin cậy cho những người quan tâm đến văn học dịch thuật và truyền thông.

Chương trình trò chuyện đầu tiên có tiêu đề “Dịch thuật văn học: Có và Có” sẽ được trình chiếu tại Trung tâm văn hóa Pháp tại Hà Nội vào ngày 10 tháng Sáu. Dịch giả Nguyễn Duy Bình (Phó Thư ký Nhà xuất bản Đại học Rongrong) và nhà nghiên cứu văn học Trần Ngọc Hiếu đã thảo luận nhiều vấn đề dưới sự hướng dẫn của dịch giả Đinh Bá Anh. Hội thảo phát biểu. Ảnh: NN .

Người dịch từ Nghệ An Nguyễn Duy Bình mang đến một bài viết về xu hướng dịch thuật của văn học Việt Nam. Dịch giả La Mã bị sụp đổ “Lời hứa của bình minh” nói rằng dịch thuật văn học đang dần chuyển từ dịch “từ mục tiêu” sang “nguồn”. Xu hướng định hướng nguồn là chuyển ngữ. Ngay cả khi kết quả dịch thuật cung cấp cho người đọc văn bản khó hiểu, nó vẫn giữ mức ý nghĩa, ý nghĩa và hình thức ban đầu cao nhất. Bản dịch “hướng mục tiêu” dựa trên sở thích của người đọc để chuyển ngữ, cho dù đó là cắt hay xóa các số lẻ.

Để chứng minh cho luận điểm này, dịch giả Nguyễn Duping đã so sánh các bản dịch văn học tiếng Pháp và tiếng Việt đầu thế kỷ 20, Nguyễn Văn Vinh, Phạm Quỳnh, Trần Chánh Chiêu (trước 1954), Bùi Giang và Vũ Đình Lưu (trước 1954), Bùi Giang và Vũ Đình Lưu ( Trước năm 1975) và các bản dịch của Lê Hồng Sâm, Dương Tường và Cao Việt Dũng vào đầu thế kỷ 21 để làm nổi bật sự khác biệt trong văn bản được chấp nhận. Trước đây, dịch giả tiếng Việt đã tối đa hóa văn bản gốc (bao gồm danh từ danh từ), từ, cấu trúc câu, v.v … Bây giờ, dịch giả đã sẵn sàng đưa các yếu tố nước ngoài vào bản dịch. — Trần Ngọc Hiếu, Tiến sĩ, thảo luận về phong cách và vị trí của dịch giả với công việc của mình. Trần Ngọc Hiếu, thông qua dự án dịch thuật của nhà văn người Anh Adam Thirwell, tuyên bố rằng ông không tôn trọng dịch thuật văn học ở Việt Nam và trên thế giới. Mọi người chỉ nhớ tên và đánh giá cao tác giả, nhưng ít người quan tâm. Tâm dịch. Tiến sĩ Ling nói: Dịch thuật phải thoát khỏi định kiến ​​một phần của sự vâng lời ban đầu, ngược lại, nó thiết lập một mối quan hệ bình đẳng, và bản dịch tạo ra một loạt các tác phẩm gốc. “. Trước khi đặt câu hỏi này, dịch giả Ruan Duping nói rằng bất kỳ tác phẩm văn học nào cũng có thể được dịch, nhưng nó phải được xác định: “Không có bản dịch hoàn hảo”. Nguyễn Duy Bình đã đưa ra những nhận xét có giá trị, như: các khái niệm lạ chưa được đưa vào ngôn ngữ dịch thuật, các biểu thức mơ hồ và cấu trúc cú pháp quá phức tạp. Theo các diễn giả của hội thảo, các dịch giả gặp phải những trở ngại này không được chủ quan và bỏ bê. Có nhiều cách để giúp người dịch vượt qua những phần không thể dịch được của tác phẩm gốc, như: hỏi chuyên gia, nghiên cứu văn hóa gốc, sử dụng ghi chú trên trang để giải thích rõ hơn cho người đọc, tìm một cách chơi chữ tương đương trong văn bản gốc.

Nói về vai trò của dịch thuật, dịch giả Đinh Ba Anh cho rằng đây là một không gian trao đổi văn hóa mở. Dịch giả không chỉ mang lại văn bản của tác phẩm, mà còn cho thấy sự ảnh hưởng và can thiệp vào văn bản từ các khía cạnh của văn hóa, bản sắc và chính trị. Ngoài việc dịch sát văn bản gốc, Dinh Ba Anh còn thúc đẩy dịch thuật sáng tạo. Ông nói rằng dịch thuật sáng tạo đòi hỏi một con số và nghĩ rằng nó có thể được thực hiện.