Tôi đã thấy Ngọc Hạnh Dũng
Được rồi … Đừng làm điều đó
Những ngày qua, với phần cuối của bài thơ, những ký ức buồn đầy những giấc mơ như những chiếc lá Bạn giống như một bầu trời kỳ lạ Bạn đã ở đâu vào mùa hè? Tạm biệt đêm dài đau đớn, don don tránh xa khói bụi. Buổi sáng sương sẽ làm em buồn bạn vẫn là tôi, giống như ngày tôi còn sống, mạnh mẽ như một con sóng và đại dương rộng lớn bạn là một hòn sỏi nhỏ. Ở phía bên trái của căn phòng bạn đã biến mất – đừng nhìn lại bạn hy vọng bạn hạnh phúc!
Hà Nội trong mùa này
Vào tháng 9 năm ngoái, sự ra đi của Đại bàng đỏ đã không bất ngờ làm bối rối những bông hoa sữa. Đôi khi, con phố này thấy mình ở nơi khác, nhớ lại sự nhầm lẫn kỳ lạ. .. Hà Nội mùa này … hơi ẩm. Vào một đêm gió tây, cây đàn piano vẫn rộng và ngọt ngào như một bài thơ cũ. Mọi người ở một bên – nắm tay nhau – thật dễ dàng cho mọi người trong một mùa. Lắng nghe bản giao hưởng của cuộc sống, tình yêu không quá khó tin, hạnh phúc và trân trọng những hạt giống nhỏ trong tháng 10 … hãy … lặng lẽ … tìm kiếm – tôi đang trên đường tìm BrotherTron, bạn sẽ bị gió thổi bay – Những đám mây trên bầu trời mỏng như mặt trời lặn, nhưng chúng cũng đầy đam mê, và ngay lập tức làm cho hoàng hôn đỏ và sắc nét – Tôi sẽ tìm thấy bạn, ngày hôm đó. Những người đang rơi trong đêm
Chỉ khi đó, bạn mới có thể thấy những ngôi sao ngồi trên nền tối với ánh trăng vàng. Có lẽ … Có lẽ … Nếu …- Bạn đã trở lại! – Nhưng khi tôi mệt mỏi, đánh mất chính mình, đánh mất chính mình và cảm thấy không quen, và hoảng loạn, tôi thấy mình rất lo lắng, tôi muốn biết tôi có thể gặp bạn ở đâu …?