Lưu Hà (Lưu Hà)
– Như thường lệ, chỉ có vụ bê bối đời sống văn chương vẫn như mọi làn sóng ngầm khiến cái ao trong làng viết mà không biến động.
Năm 2007, Hội Nhà văn Việt Nam kỷ niệm 50 năm thành lập. Huy chương ngôi sao vàng của đảng và đất nước. Nhưng sự phấn khích và phấn khích ngoài trời này đã không khuấy động bầu không khí ảm đạm của mùa thiếu mùa tốt.
So với những năm trước, văn học năm nay thiếu sáng tác. Những nơi cao, ấn tượng, như Hồ Quý Ly, Mau Thượng Ngân (), Giay Them (Võ Thị Hảo), Paris vào ngày 11 tháng 8 (Shun), không có hiện tượng nào gây ra sóng, như cánh đồng bất tận ( Nguyễn Ngọc Tú), không có tác phẩm nào như Shadow Ball (Đỗ Hoàng Dieu) gây xôn xao dư luận … Vào thời điểm đó, một số tác phẩm khai sinh cũng gây ra một số tranh cãi, và sau đó như Đức Phật, Savitri và tôi lặng lẽ Trở về. (Hồ Antai), đến VB (Phan Thị Vàng Anh) … Có một số cuốn sách ở khắp mọi nơi, chinh phục một số độc giả với các giá trị khác ngoài văn học. Một câu chuyện tình yêu ở New York (Ha Kin), ngón tay tôi vẫn ngửi thấy mùi hoa oải hương (Ngô Thị Giang Uyên) … Khi họ đứng trước một món ăn có hương vị lạ, họ đầy tò mò và phấn khích. “Khơi dậy hiệu ứng được tạo ra bởi Internet. “Truyện ngắn” 8X tập hợp những câu chuyện khiêu vũ chân ngắn và tập hợp một số lượng lớn các nhà văn trẻ, khiến các chuyên gia tự tin hơn về chất lượng hơn là chất lượng …
Việc thiếu tác phẩm là một trong những lý do. Mùa giải thưởng văn học cuối năm đang trở nên yếu hơn. Hội Nhà văn Hà Nội bày tỏ sự ngưỡng mộ về cuộc đời không tưởng của nhà văn quá cố Vũ Bảo, và tập thơ của Văn Thị Vàng Anh gửi cho VB … không tưởng lặng lẽ chìm sau giải thưởng. Đối với VB, được nhiều người đánh giá cao, khi nhà thơ trẻ Lê Thiêu Huệ tự hỏi: “Tôi đã gửi gì đến VB?”, Ông trở thành trung tâm trao đổi văn học. – Hội Nhà văn Việt Nam là cách thứ hai để giải quyết vấn đề cát nên đổi lấy vàng và chọn nguyên liệu chất lượng tốt hơn. Tuy nhiên, giá càng cao, mọi người sẽ càng cảm thấy trống rỗng và bối rối khi chỉ có hai tác phẩm đủ để phân phối văn xuôi (và tro-Đoàn Minh Phương) và bản dịch (bài hát trái tim-Hữu Việt Dịch). Thiếu thơ, đây là năm thứ hai liên tiếp thu hoạch kém (năm 2006, lý thuyết phê bình đã không thắng).
Năm nay không phải không có nhiều thơ. Đoạn kết có hai tập – họa sĩ năm ngoái (Trần Kim Hoa) và Amulet (Nguyễn Thị Đào Tịnh) là nhà thơ Trần Đăng Khoa, được gọi là “sáng tác chất lượng”, nhưng ông hối tiếc về tác phẩm của mình. Sản phẩm “chưa đạt được số phiếu bầu để giành giải thưởng”. Nhà thơ Vũ Quan Phương cho biết: “Việc giảm giải thưởng do nhà văn trao tặng là một biểu hiện của sự cải thiện chất lượng, không phải là một nỗ lực để chọn một cột cờ từ một bó đũa.” Tuy nhiên, loại gốc tự do, cấp tiến này không thể không nhắc nhở công chúng về giải pháp khẳng định được hiệp hội lựa chọn sau các sự kiện của mùa trước (nhà thơ Hữu Thịnh kêu gọi giải thể. Giải thưởng phù hợp với thời đại. Sau khi giành giải thưởng, nhà văn trẻ Lý Hoàng Ly đã từ chối trao giải thưởng cho “Lo Lo” vì ông nghi ngờ về sự trong sạch của giải thưởng. Vũ Quân Phương nói: “Các nhà phê bình hoảng loạn: Chúng ta sống trong thời đại mà mọi người không muốn mất trí. Được ca ngợi, được ca ngợi là chính, và bình luận chỉ là thứ yếu. Hiện tượng này làm dấy lên sự chỉ trích nghiệp dư và thiếu tính chuyên nghiệp. Sự yếu kém của bình luận đôi khi làm rung chuyển giá cả – Tác giả là nhân tố quyết định trong những thăng trầm của mùa văn học. Năm 2007, Nhà văn vĩ đại dường như không hoạt động hoặc nghỉ ngơi giữa mùa trồng trọt. Sau khi nhận được hai bộ từ Hồ Quý Lý và Mẫu Thượng Ngân, Nguyễn Xuân Khánh cần thời gian để phục hồi. Nguyễn Huy Thiếp (Nguyễn Huy Tiệp) Tất cả lụa đã được rắc vào những truyện ngắn tuyệt vời, bây giờ bị cuốn vào ba trăm tiểu thuyết. Nguyễn Bình Phương (Nguyễn Bình Phương) dường như thư giãn sau khi mệt mỏi ngồi xuống. Nguyễn Ngọc Tú (Nguyễn Ngọc Tú) Chờ đợi đôi lòng trên mặt đất, tránh văn chương. Vi Thúy Linh bị thu hút bởi du lịch phương Tây và trình diễn thơ … đủ để làm câm lặng văn chương với vài ngôi sao .
Trong sự trống rỗng của văn học, con người Nhiều nhà văn (bao gồm cả những người nổi tiếng) tiếp tục rời đi và có những đóng góp đáng kể trong thời kỳ chống Pháp cho thời kỳ chống Mỹ. Ông trở lại 82 lúc 9:30Hữu cũng trở lại với bài thơ dân tộc: Đầu súng thần công treo mặt trăng – một biểu tượng đẹp của tình bạn. Ngô Cao xây một ngọn núi đôi bằng thơ, anh cũng tạm biệt cuộc đời, và tiếp tục đi về phía ngọn núi. Phạm Tiến Duat, ngọn lửa của thơ ca chống Mỹ, đã lan tràn do ung thư từ giữa năm nay, và “hết dầu” vào những ngày lạnh. Võ Quang, Hữu Mai, Kim Lan, Trịnh Thanh Sơn … đã trở thành “người già”. Vũ Quan Phương (Ngô Quan Phương) chứng kiến cái chết của một đồng nghiệp, than thở với người chết và gây sốc cho người sống: “Đây là quy luật của sự sống và cái chết. Cái chết cuốn trôi thế hệ chống Mỹ.”
Nếu vụ bê bối không tạo ra tác phẩm văn học, thì đó là cuộc sống văn chương một phần của. Đầu năm, vào ngày Thơ Việt, Phan Huyền Thu (Phan Huyền Thu) đạo văn những bài thơ về Ngô Kha và Thanh Tâm Tuyền và lấy trộm của người khác, nên danh tiếng của anh không được tốt. Trường Viết và Đào tạo Nguyễn Du vừa mở cửa trở lại, và ban giám đốc bao gồm nhà lý luận Phan Hồng Giang, nhà văn Ma Văn Khang và nhà thơ Vũ Quan Phương đều đã từ chức sau khi hoàn thành lớp học đầu tiên. . Theo dự kiến, không thể đăng ký lại sinh viên cho đến quý đầu tiên của năm 2008.
Nhưng sự hỗn loạn nóng bỏng và gần đây luôn là cuộc thảo luận sôi nổi về tư cách thành viên hiệp hội của các nhà văn. Mặc dù số lượng thành viên mới trong năm nay chỉ tăng một nửa so với năm ngoái, nhưng tiếng vang vẫn còn đó. Trên báo chí, một số ý kiến tin rằng để trở thành thành viên, tác giả phải hài lòng với ủy ban điều hành và phải biết tất cả các thành viên của hội đồng. Tuy nhiên, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã phủ nhận điều này. Ông nói rằng quá trình nhập học được thực hiện một cách nghiêm túc. Trả lời câu hỏi này, nhà văn Đà Ngân cho biết: Tôi biết nhiều nhà văn đang viết lặng lẽ. Chúng tôi có quyền tin rằng Nguyễn Ngọc Tú, Đỗ Bích Thủy, Nguyễn Ngọc Thuận, Nguyễn Danh Lâm, Nguyễn Vinh Nguyên, Đỗ Thế hệ … những nhánh tên như Tiên Thủy “. Vũ Quan Phương chỉ ra: Từ đó có những dấu hiệu tốt về sự bình tĩnh trong văn học. Nhiều nhà thơ đã bình tĩnh lại. Họ biết những hạn chế của sự đổi mới. Thơ năm ngoái đã được thử nghiệm bởi những độc giả ít phức tạp, nhầm lẫn và khác biệt. ? “.