Ông Fan
– Việc xuất bản cuốn sách “Lịch sử những câu chuyện của con người” đã được độc giả đón nhận. Bạn cảm thấy thế nào?
– Một ngày sau cuộc gặp gỡ trao đổi, tôi vẫn nổi trên mặt nước, chạm vào tôi. Không chỉ vì tôi được chúc mừng, các phóng viên cũng đến rất nhiều (cười), mà còn bởi vì các độc giả rất ngạc nhiên về cảm giác của tôi. Nhiều độc giả nói rằng họ đã tìm thấy cùng một bài hát trên trang của tôi và qua cuốn sách này, tôi đã kết bạn mới. Chẳng hạn, một số độc giả đến gặp tôi tặng cuốn sách Hoàng Thiều Phú Ý. Cuốn sách ghi rõ dòng chữ Tràng Tiền / Trương Tiên ở Huế, vì trong một bài viết của tôi có cầu Tràng Tiền (từ bảng văn bản Một số độc giả ở Trung Quốc nên bình luận về cây cầu này.
Giám đốc Việt Linh luôn giữ cho cuộc sống của cô tươi mới. Ảnh: VL .
– Cô có cơ hội sống ở hai nền văn hóa Pháp và Việt Nam, và Có nhiều trải nghiệm thú vị trong cuộc sống của một nhà sản xuất phim. Khi nào bạn viết một bản tóm tắt để chia sẻ kinh nghiệm này với độc giả?
– Có lẽ tôi sẽ không bao giờ viết một bài báo vì tôi sẽ phát triển nhiều thói quen xấu, Không phù hợp để viết. Điều này. Ví dụ, ngay cả khi tôi bỏ lỡ sự thật và chi tiết, tôi có thể nhớ ngày tháng. Điều tồi tệ hơn là tôi không có thói quen tiết kiệm tài liệu, thậm chí là tài liệu của riêng bạn. Ngoài ra, câu chuyện về sự ra đời cũng xuất phát từ thói quen xấu này: Tôi quyết định xin việc vì sợ mất những khoảnh khắc tình cảm khó quên trong đời. Tôi đã chọn và thu thập các bài báo để in trên sách, vì đây là để giữ cho tài liệu đẹp và rõ ràng. Phương pháp tốt nhất .
– Chỉ viết như một tác phẩm tài năng mới có thể xác định danh tính của bạn. Tuy nhiên, bài báo bạn viết đã gây được tiếng vang lớn trong các độc giả. Bạn nghĩ gì về việc viết liên quan đến phim?
-Đối với tôi, làm việc trên trang là miễn phí hơn là viết về điện. Hình ảnh. Rạp chiếu phim cực đoan hơn, dưới áp lực của kinh tế và thời gian. Ngoài ra, đó là một công việc tập thể phải va chạm và dựa vào nhiều người. Viết là một sáng tạo cá nhân. Nhưng vì tôi đã yêu và quen với nhiếp ảnh, nên khi tôi viết một cuốn sách, tôi cũng muốn “chụp bằng từ”, điều đó có nghĩa là câu của tôi phải có hình ảnh và âm thanh. Đây là những gì làm cho độc giả thích bài viết của tôi? Tóm lại, tôi nghĩ viết cũng là một công việc. Nhưng nếu bạn phải làm việc, bạn phải tập trung, hiểu biết và tự tin.
Trong album gia đình, Đạo diễn Việt Linh năm 1969, truyện ngắn đầu tiên năm 1976 vẫn còn được nhớ. Viết đẹp. Ảnh: AV .
– Tại sao tôi thích viết và khi nào tôi bắt đầu viết? Tôi luôn cần nói những cảm xúc này. Từ khi còn nhỏ, tôi đã mơ ước được nói chuyện. Và, như bạn thấy, ở tuổi 14, tôi đã tạo ra “cho bạn bè và những người cam kết” viết ” Tạp chí nghệ thuật “. Nó quá thô bạo và hài hước khi nhìn lại, nhưng vào thời đó,” nhà văn trẻ con “đã bị chúng tôi mê hoặc và quan tâm đến nó. Tin tức đầu tiên về sữa mẹ Huon tựa đã được xuất bản hai lần trong” Giải phóng “vùng chiến tranh Nó có thể được bắt nguồn từ năm 17 tuổi .
– Mặc dù tôi vô tội, tôi không có bí mật hay lương tâm để truyền đạt cảm xúc. Tôi chỉ luôn thấy mình háo hức viết và háo hức kể chuyện. Tôi có một người bạn nhà văn, nhưng gần đây Tôi hầu như không viết bất cứ điều gì trong năm, kể cả trên báo. Tôi hỏi tại sao, và anh ấy trả lời Tại sao bài phát biểu của anh ấy bây giờ có một cơ thể nhưng không có linh hồn, vì vậy anh ấy không muốn viết. Trái lại, tôi chưa thấy một tình huống như vậy, ngược lại, dường như tôi càng lớn tuổi, tôi càng viết nhiều cuộc đời. Giống như khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi không rõ lắm về bài viết của mình, tôi cũng không có ý thức nghiên cứu một chủ đề. Nếu bạn được di chuyển, tôi sẽ viết. Tôi viết về tài tử, không chịu áp lực của các nhà báo chuyên nghiệp.
– Là một đạo diễn và một người “ăn thịt người” bằng văn bản, nếu tôi phải so sánh văn hóa nghe nhìn và đọc sách, liệu cô ấy có chia sẻ kinh nghiệm của mình không?
– Tôi rất ấn tượng trước lời thú nhận của một đại diện Shell trẻ ở Đông Nam Á vào ngày cuốn sách này được xuất bản. Cô ấy nói rằng cô ấy đã học kinh tế trong một thời gian dài, và phải mất gần hai thập kỷ để đọc một tác phẩm văn học “Câu chuyện về một người bạn mới”. Sau khi đọc cuốn sách, bạn sẽ cảm thấy rằng bạn đã bỏ lỡ nhiều điều thú vị trong cuộc sống. Tôi nghĩ với kiểu hiểu biết này, tôi hy vọng chàng trai trẻ này có thể tìm thấy những điều thú vị hơn trong cuốn sáchÁch thú vị hơn. Văn hóa nghe nhìn cũng có vẻ đẹp của nó, nhưng vấn đề nằm ở sự cân bằng của nó. Khuyến khích, khuyến khích và thúc đẩy không gây áp lực lên văn hóa đọc. Đọc sách, giống như các doanh nhân trẻ được đề cập ở trên, cũng cần được khám phá, và đó là một thói quen làm quen với nó.
– Giả sử một chàng trai trẻ nói với anh ta rằng mua vé xem phim không có nghĩa là hàng ngàn người xem phim. Ông chủ phim cũng đã “hài lòng” rất nhiều trong vài giờ, và ông đã mua một cuốn sách, và nó rất đắt. Sau khi đọc nó một thời gian dài, bạn sẽ nói gì?
– Trước hết, ý tưởng của bạn là chính xác. Rõ ràng, một mặt, nó rất dễ để giải trí và có một bầu không khí sôi động. Mặt khác, đó là sự khám phá của riêng bạn và chắc chắn sẽ hấp dẫn hơn. Tuy nhiên, tôi tin rằng ở một độ tuổi nhất định, những người trẻ tuổi sẽ nhận ra rằng văn hóa đọc là cần thiết cho kiến thức, và thiếu đọc là một điều đáng tiếc.
Anh Vân nói