Ngày thơ Việt Nam 2017 được tổ chức vào Rằm tháng Giêng (11/2) tại trụ sở Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Q.3. Sự kiện Kỷ niệm Thơ Việt Nam lần thứ 15 tiếp tục diễn ra nhiều hoạt động ngâm thơ, ngâm thơ, tọa đàm, giao lưu các nhà thơ trẻ với học sinh các trường … Tuy nhiên, khác với không khí của Hei Hei tại Hà Nội, các hoạt động tại TP.HCM lại nhận được nhiều ý kiến ​​hơn.

Nhà thơ Ruan GuiK bên những tác phẩm của mình. Hình: Mai Nhật .

Nhà thơ Nguyễn Kỳ ngồi trong phòng trưng bày của CLB thơ Đồng Vọng cho biết, từ sáng đến chiều, cơ quan ông chỉ đón được chục lượt khách. Hầu hết họ là những người hiểu biết. Nhiều người chỉ dừng lại, lật xem vài tập thơ trên bàn rồi vội vàng chạy tới. Nhà văn sinh năm 1939 cho rằng các liên hoan thơ dần trở thành dịp để các bạn thơ quen thuộc tụ họp lại với nhau, hơn là nơi quảng bá văn hóa đọc thơ. Theo ông, tình trạng quá khủng khiếp, nhiều tác phẩm trưng bày tại sự kiện này ít người tham dự phần nào cho thấy độc giả không mặn mà với việc học thơ.

“Nhiều người mang thơ đến đây khoe nhưng chỉ có nhà thơ tâm sự:” Đổ nước vào thùng rác vì không khách nào chịu mang về, dù là quà tặng “. Các bài thơ hiện nay được phân loại theo lứa tuổi. : Một người là nhà văn trẻ, người còn lại là nhà văn lớn tuổi thích ông. Đối với các nhà thơ U70, U80, mỗi bài thơ là một kỷ niệm cả đời, gợi nhớ về quá khứ. Chiều cuối năm, tuyển tập thơ của Ruan Kwe (nhà xuất bản và hiệp hội nhà văn Trong ấn phẩm), ông nhớ lại quá khứ: “Hoàng hôn mây mù bao phủ núi / Tràngson, Pa-lom dài miên man, Ban Mai gối đầu / Bài thơ ghi lại một thời yêu thương. “Tập thơ này đã in 50.000 cuốn, giá bìa 50.000 đồng nhưng hiện nay hầu hết các ấn bản đều dùng để biếu tặng Mẹ chồng (Nhà báo Hội Nhà văn) được HHVN bình chọn là hay nhất năm 2016. Tác phẩm hay – số phận cũng tương tự.

Một nhà thơ đọc lại tác phẩm của đồng nghiệp tại liên hoan phim. Ảnh: Mai Nhật.

Nhà thơ yêu nước-Hai nhà thơ hoài cổ Khan Hanh Bà cũng cho biết, lượng khách đến tham dự Ngày thơ Việt Nam ngày càng giảm dần theo từng năm, bà cho rằng nguyên nhân cơ bản nằm ở cuộc sống hàng ngày, nhiều người phải lao vào những hoạt động vật chất, tạm xa những giá trị tinh thần mà họ từng ấp ủ. Giới trẻ ít khám phá thơ ca. Chỉ như chúng tôi Tiền bối-không còn bận bịu kinh doanh nữa, ở nhà tự do đi mượn giấy để che đậy tâm can. ”Jinhan nói. Chia sẻ .

Một nhà văn sinh năm 1955 cho biết, nhiều nhà thơ xưa nay viết thơ để nhắc nhở thế hệ mai sau, nhưng theo chị, không đủ độc giả chấp nhận thể loại thơ này. Jin Han cho rằng TP.HCM có Nhiều câu lạc bộ thơ chứng minh rằng phong trào sáng tác thơ vẫn còn. “Nhưng tập thơ in ra chỉ là niềm vui của chúng tôi với nhau, vì biết rằng ở đó sẽ ít người đọc. Người thân quen, vì nhà xuất bản thường chỉ cần in số lượng ít (vài trăm tập), bà đã chứng kiến ​​nhiều nhà thơ chật vật xin giấy phép và tiền bạc để phát hành thơ, sách in ra không được đón nhận và phải nhặt nhạnh. Phạm Minh Tú, nhà thơ vật nặng cho biết, 15 năm nay, ngày thơ Việt Nam nào ông cũng tham gia, mỗi năm chương trình diễn ra ba ngày, ban tổ chức năm nay bỏ một ngày, nhưng vẫn không có du khách, cụ 72 tuổi. Ông cho rằng, ngoài lý do thị hiếu thì chất lượng thơ hiện nay chưa có gì đặc sắc, nguyên nhân khiến độc giả bình dân và độc giả cao tuổi ưa chuộng là do nhiều Tác phẩm có ngôn ngữ trần trụi và nội dung phi thực tế.

“Ngày thơ Việt Nam” không thu hút được khách. Ảnh: Mai Nhật.

Ông Trần Văn Tuấn, Chủ tịch Hội Nhà văn TP.HCM, trưởng ban tổ chức sự kiện, cho biết: Năm nay, anh ước tính có hơn 300 lượt khách và 25 câu lạc bộ thơ tham gia để đạt được mục tiêu đề ra, tuy nhiên anh cũng thừa nhận một thực trạng hiện nay là không nhiều độc giả quan tâm đến thơ. Phải nhận ra rằng, làng giải trí hiện nay đang lấn át văn học, đang dìm chết văn hóa đọc. “Ngày thơ Việt Nam năm nay tổ chức nhiều cuộc ngâm thơ, ngâm thơ, giao lưu, tọa đàm nhằm khơi dậy văn hóa đọc của công chúng.Tham gia hội thơ và cảm nhận không khí vui tươi, từ đó khơi dậy thêm nhiệt huyết cho con chữ. Người viết cho rằng: “Bản chất văn hóa của người Việt Nam là văn hóa thơ. Tình yêu của người đọc đối với thơ sẽ không bao giờ mất đi mà chỉ là tạm thời”.