Đào Duy An

Thời gian

Nỗi nhớ Vũ AnhLang Hoa 15/01/2008, Đổ Môn Soleil,

Em … đầy phòng … nỗi nhớ mênh mang, dù bóng người ở đâu Ngày hay đêm, tôi hiện hữu trong từng khoảnh khắc sống và nhịp thở. Đặc biệt và nợ, trả cho cuộc sống.

Hấp thụ vòng tuần hoàn, tạo ra nhiều vòng xoáy và tác động đến cuộc sống. Gặp gỡ dưới dạng một cánh đồng tạm thời. Uống sương, khát biển. Vàng ơi … em vừa đi, tim anh loạn nhịp, như sóng, nhịp một nỗi nhớ. -Ngày 15 tháng 2 năm 2008, Saigon Pour Mon Soleil mất tích tại Đồng Tiến Residence;

Giàn Ruộng Sài Gòn (Rig Ruồi Sài Gòn) đầy hoài niệm vào một buổi sáng mùa xuân, nụ cười với hoa nở khắp nơi. Với một ngàn ngọn đèn. Đôi mắt của tôi là nghịch ngợm. Âm thanh rõ ràng. Tôi vấp phải đoàn tàu tưởng còn ngồi sau Từng phố Sài Gòn nhớ xác thân ở đâu? Tâm hồn luôn hòa hợp với nhau.

Giao tiếp giữa các cá nhân nhanh chóng, nỗi nhớ là hoàn hảo. Dọc đường Sài Gòn, dáng em còn trinh.

Không thấy em cười mà gặp là người thiệt thòi.