Giữa tháng 9, kênh Phú Hài dài hơn 10 cây số, từ Châu Đốc đến Vĩnh Hội Đông (huyện An Phú, tỉnh An Giang) thuộc Nhơn Hội, Phố Hội, rồi sang Campuchia. Đầu nguồn lũ lụt ở biên giới tỉnh Takeo được chia thành hai khu vực. Một bên là đập nước khép kín, một số vùng đã gieo hạt xanh trên lúa đông xuân. Mặt khác, nước ngập sâu từ 40 đến 50 cm, nhiều diện tích rạ lúa vẫn còn ở các vùng gò đồi cao. . Ảnh: Hoàng Nam .
Ông Phan Văn Lang (Vĩnh Hội Đông, 54 tuổi) chỉ con đường đất trước nhà cho biết, thời điểm này năm ngoái, đường ngập một mét nước. Cũng như bao gia đình khác, anh là vùng lũ, anh xây nhà “đại học” để lấp nước lũ. Cầu thang phía bắc nhà anh cao gần 3m nhưng trận lũ lịch sử năm 2000 đã “chui” xuống đất. Năm ngoái có lũ lụt nhưng cũng ngập 1/3 cầu thang. Vào mùa này, mực nước sông thấp hơn đường trước nhà hơn một mét.
Lúc 10 giờ sáng, gần nhà ông Lang, ông Cao Wanbi (50 tuổi, xã Phúc Hải) lái ca nô chở vợ. Băng qua trang trại cá rộng lớn, sau đó dừng lại ở một ngã tư của con kênh. Vợ chồng ông lấy nước trên thuyền, vớt cá rồi đi đến chiếc thuyền đục (thuyền vớt cá). Buổi sáng, hai vợ chồng bắt được 2,5 kg cá linh và 5 kg tôm cá rác. Giờ lũ lụt không còn nữa, mỗi ngày hai vợ chồng tăng cân không quá 10 kg. Do không có nguồn cá nên giá bán buôn tại ruộng rất cao, khoảng 70.000 đồng một kg, thương lái tiếp tục bán lẻ 150.000 – 300.000 đồng một kg. Giá cá đầu và cá mèo là 80.000 đồng một kg; 50.000 đồng / kg, đắt hơn 10.000-15.000 đồng so với giá mùa lũ năm ngoái.
Kênh đào Luozhuan, dài hơn 80 km, dài 10 km và rộng 50 m, đi qua khu vực lưu vực sông. Đan Hồng (Long’an) đến chùa Tống rồi đến biên giới Campuchia, mực nước rất thấp, nước chảy vào đất liền phải mất bốn thước. Từ đầu ruộng đến cuối ruộng, những chiếc xuồng được giăng lưới động. Dọc theo con kênh, thuộc làng chài xã Hồng Kiến, mùa này mấy năm trước tàu thuyền thu mua tôm cá đổ về như con thoi, nay vắng lặng.
Làm nghề chài lưới đã 30 năm, ông Bảy Đệ, 53 tuổi, nhớ lại những năm lũ, mỗi ngày ông câu được 50-200 kg cá các loại, “kiếm tiền dễ như chơi”. . Mấy tuần nay, ông Bei thất nghiệp và ngày nào cũng ngồi trong căn phòng trọ với hàng xóm mà không uống trà. Vì không có lũ nên anh tận dụng nền nhà bên dưới làm nơi tập kết hơn 30 miệng cống lớn và 60 bức tường.
Từ chùa Hồng Kiến đến Tân Lập (Mộc Hóa, TP. Long nhãn) hơn 50 cây số, ông Trần Văn Thanh (58 tuổi) đang miệt mài sửa lại mái nhà bị hư hại trong vụ thu hoạch trước bằng sợi tre, dây ni lông. Anh Thanh là người nuôi cua chuyên nghiệp với hàng chục năm kinh nghiệm. Đầu tiên vợ chồng anh dựng một túp lều tạm bợ bên kênh số 79 từ Đồng Tháp về Long An, hàng năm hai vợ chồng vào đây tạm trú bắt cua kiếm sống.
Ông và vợ Cao Fanbi bán cá. Đối với thương lái, mức độ ngập lụt năm nay thấp, chỉ có 7 vại lớn, mỗi ngày ông Bi đánh bắt được trên dưới 10 kg. Nhiếp ảnh: Hoàng Nam .
“Trên nóc nhà có hơn 600 con nhưng giờ xuống núi rồi. Vì nước rất nhỏ, không có cua nên mấy chục con. Mấy bữa nay mình phải đặt thêm cá để ăn”, Thanh Ông nói. Cạnh chòi của anh Thành, người hàng xóm vừa đi về, trong túi lưới chỉ có mấy con rắn beo nước nhỏ.
Vẫn ở khu vực thượng nguồn, ngồi gần TV. Chiều qua, anh Nguyễn Văn Phúc (42 tuổi, xã Tân Dân A, xã Tân Hồng, Tòng Tả) đang chú ý đến tin lũ lụt, anh có 8 ha ruộng lúa đôi, vì mấy năm nay thượng nguồn là ruộng. Do trồng muộn, tôi thường lo vỡ bờ bao, ngập úng ruộng, năm ngoái lũ yếu nhất nhưng đỉnh nước trên mặt đất khoảng 1,5m.
Có trận mưa lớn cách đây vài tuần và nước ngập ruộng. Ông Pan cho rằng lũ sắp đến nên đắp bờ, xới đất để xới đất vụ xuân. Tuy nhiên, mấy ngày sau, trời nắng gắt khiến mặt ruộng tiếp tục khô, khô nứt nẻ.
“Một mẫu (ha) tiền công trồng là 750.000 đồng, giờ tôi bỏ ra 6 triệu đồng để trồng. Giống như công cốc, phải đợi nước lên rồi mới tưới”, anh Phương nói. Nhiều nông dân khác cũng tính toán, nếu không có lũ, họ sẽ phải tốn thêm tiền để bơm nước và gieo sạ trên ruộng
Có 5 huyện ở Tongta Mujing, tỉnh Long An, với tổng diện tích hai vụ khoảng 200.000 ha. Sản lượng hàng năm vượt quá 2 triệu tấn.Cửa chớp đồng khô trơ trụi. Do chủ quan lo ngại lũ không xuất hiện trở lại và người dân xuống giống sớm, các cơ quan chức năng đã phát đi cảnh báo thời vụ về kế hoạch gieo cấy vụ đông xuân. Do đó, sớm nhất từ giữa tháng 10 đến giữa tháng 12, vùng sẽ gieo cấy lúa đông xuân làm 3 đợt theo cao độ. -Chen Dantai, Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn huyện Đan Hồng, cho biết mực nước trên lưu vực khoảng 1,4 triệu, thấp hơn cùng kỳ 8 inch. Anh Tài cho biết: “Khi lũ không còn, đất sẽ không còn là đất phù sa, mầm bệnh, cỏ dại không bị cuốn trôi, chuột sinh sôi, người dân càng phải tốn thêm tiền phân bón”, Long Mộc Hoa từ thành An lại thăm, trong túi lưới chỉ có mấy cái Sayuris. Ảnh: Hoàng Nam.
Theo thống kê từ Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia, cuối tháng 9 và tháng 10, lượng mưa ở khu vực thượng nguồn sông Mê Kông được dự báo sẽ cải thiện và đạt mức trung bình. nhiều năm. Trong vài tháng tới, hạ lưu sông Cửu Long tiếp tục có mưa, tuy nhiên tổng lượng mưa của toàn lưu vực sông Cửu Long vẫn ở mức thấp hơn nhiều năm. Năm nay, thượng nguồn sông Cửu Long, đỉnh lũ tại các trạm Tân Châu, Châu Đốc sẽ ở mức rất thấp, thấp hơn mức báo động 1 xuất hiện vào giữa tháng 10, sau đó giảm nhanh.
Ước tính lượng kiến lũ năm nay chỉ chiếm tỷ lệ trung bình khoảng 55 năm, thấp hơn so với cùng kỳ năm 2019 và có thể là mức thấp nhất trong 10 năm trở lại đây. – – Thạc sĩ Nguyễn Hữu Thiện, chuyên gia nghiên cứu độc lập về sinh thái Đồng Năm nay lũ ít, chủ yếu trên sông Cửu Long, nguyên nhân là do hiện tượng El Niño kéo dài từ đầu năm đến cuối tháng 8. Lượng mưa trên lưu vực ít nên các sông trên lưu vực thiếu nước. Ngoài ra, do toàn bộ lưu vực trải qua một mùa khô vào đầu năm nay nên hàng trăm hồ thủy điện trên các nhánh sông và phụ lưu bị thiếu nước. Mưa đầu mùa cao điểm phải bù cho những nơi này gần như bị triệt tiêu, không còn đổ về hạ lưu sông chính.

Ở cuối sông Mekong, mấy hôm trước đồng ruộng khô cạn, Dê Manwan cùng hàng xóm thay đổi “chiến thuật”, bỏ cây, đan tre, lưới đường kính 2,5m, dài 4m. Mái nhà “khủng” để bắt cá lớn dưới lòng sông. Làng của xã Hongdian bao gồm hàng chục hộ gia đình. Mấy năm gần đây tôm cá cũng ít. Họ rời quê hương làm công nhân và định cư ở phía Đông Thành phố Hồ Chí Minh, và hiện họ chỉ còn chưa đầy mười nơi làm việc. Những người được gọi là giữ nghề, thực ra cũng giống như ông Bader, hầu hết đều là những người cao tuổi mà hầu như không có lý do, họ bị “bỏ rơi” bởi vùng đất khô cằn quê hương. Công việc của tôi chỉ có thể dành dụm được số tiền này, định mấy mùa nữa sẽ cưới nàng, nhưng nước nôi thế này thì phải đợi cóc mọc râu. “Bảy lão cười nói, nửa đùa nửa thật. – Huang Nan