Vào giữa tháng 9, kênh Phú Hài dài hơn 10 km, kéo dài từ Châu Đốc đến Vĩnh Hội Đông (huyện An Phú, tỉnh An Giang) thuộc địa phận Phú Hải, Nhơn Hội, rồi đến giáp ranh tỉnh Takeo, Campuchia, bị lũ chia cắt đầu nguồn thành hai khu vực. Một bên có đập nước khép kín, một số khu vực đã gieo hạt xanh trên lúa đông xuân. Mặt khác, nước đã ngập sâu từ 40 đến 50 cm, nhiều diện tích rạ vẫn còn ở các vùng gò đồi cao. . Ảnh: Hoàng Nam .
Ông Phan Văn Lang (Vĩnh Hội Đông, 54 tuổi) chỉ con đường đất trước nhà, cho biết vào thời điểm này năm ngoái, đường ngập cả mét nước. Cũng như bao gia đình khác, anh là vùng lũ, anh xây nhà “đại học” để lấp nước lũ. Cầu thang phía bắc nhà anh cao khoảng 3m nhưng trận lũ lịch sử năm 2000 đã “chui” xuống đất. Năm ngoái có lũ lụt nhưng cũng ngập 1/3 cầu thang. Vào mùa này, mực nước sông thấp hơn đường trước nhà hơn một mét.
10h sáng, gần nhà ông Lang, ông Cao Wanbi (50 tuổi, xã Fukai) lái ca nô chở vợ. Băng qua một trang trại cá rộng lớn và dừng lại ở một ngã tư của con kênh. Vợ chồng ông tát nước xuống thuyền, vớt cá, đi lên thuyền đục (thuyền vớt cá). Buổi sáng, hai vợ chồng bắt được 2,5 kg cá linh và 5 kg tôm cá rác.
Anh Bi miệng 7, từng cho anh ăn hàng chục kg cá mỗi ngày. Giờ lũ không còn lũ nên mỗi ngày hai vợ chồng tăng cân không quá 10 kg. Do không có nguồn cá nên giá bán buôn tại ruộng rất cao khoảng 70.000 đồng một kg, thương lái tiếp tục bán lẻ 150.000 – 300.000 đồng một kg. Giá cá đầu, cá mèo là 80.000 đồng một kg; 50.000 đồng / kg, đắt hơn 10.000-15.000 đồng so với giá mùa lũ năm ngoái.
Kênh đào Luozhuan, dài hơn 80 km, dài 10 km và rộng khoảng 50 m, đi ngang qua lưu vực. Đan Hồng (Long’an) đi đến cùng tháp rồi đến biên giới Campuchia, mực nước rất thấp và phải mất hơn bốn mét nước mới chảy vào nội đồng. — Mùa lũ vừa rồi, cánh đồng từ đầu đồng đến cuối đồng, xuồng mẩy nở rộ, xuồng giăng lưới giăng câu trúc khi sủi bọt. Dọc theo con kênh, ở làng chài lưới của thành phố Hongding, mùa này những năm trước ghe, thuyền thu mua tôm cá đi lại như con thoi, nay lặng sóng lắm. Ông Bader, 53 tuổi, nhớ lại vào những năm lũ lụt, một ngày ông câu được 50-200 kg cá các loại và “kiếm tiền dễ như chơi” mỗi ngày. Ông Bayer thất nghiệp trong vài tuần, và ông ngồi trong một căn phòng sàn uống trà với những người hàng xóm của mình mỗi ngày. Do không có lũ nên nền nhà phía dưới được ông dùng làm nơi tập kết hơn 30 miệng cống lớn và 60 bức tường.
Từ Hongdian đến Tan Li (Muhe, Long’an City) hơn 50 km. Ông Trần Văn Thành (58 tuổi) cố gắng dùng dây tre và dây ni lông để sửa lại mái nhà bị hư hại trong vụ thu hoạch trước. Anh Thành là người ấp cua chuyên nghiệp với kinh nghiệm hàng chục năm. Đầu tiên vợ chồng anh dựng chòi tạm ven kênh 79 từ Đồng Tháp đến Long An, hàng năm hai vợ chồng vào đây tạm trú bắt cua kiếm sống.
Ông và vợ Cao Fanbi bán cá. Đối với thương lái, mức độ ngập lụt năm nay thấp, chỉ có 7 vại lớn, mỗi ngày ông Bi đánh bắt được trên dưới 10 kg. Nhiếp ảnh: Hoàng Nam .
“Trên nóc có hơn 600 con nhưng giờ xuống núi rồi. Vì nước nhỏ, cua không có nên mấy chục con. Mấy bữa nay phải đặt thêm cá về ăn”, Thanh Ông nói. Cạnh chòi của anh Thành, người hàng xóm vừa đi về, trong túi lưới chỉ có mấy con rắn beo nước nhỏ.

Vẫn ở khu vực thượng nguồn, ngồi gần TV. Chiều qua, anh Nguyễn Văn Phúc (42 tuổi, xã Tân Dân A, Tân Hồng, Tòng Tháp) chăm chú tìm tin tức lũ lụt, anh sở hữu 8 ha ruộng lúa đôi, do ở vùng thượng lưu mấy năm nay. Ông thường xuống giống muộn và thường lo lắng về việc vỡ bờ bao và ngập úng ruộng, trận lũ năm ngoái là lũ yếu nhất nhưng đỉnh nước trên mặt đất khoảng 1,5m. , Ông Phương đắp bờ, gieo cấy vụ đông xuân nhưng những ngày sau nắng gắt, mặt ruộng tiếp tục khô. Cũng giống như cái cốc, chúng ta phải đợi nước dâng lên rồi mới tưới. Feng nói. Nhiều nông dân khác cũng tính toán rằng nếu lũ không còn, họ sẽ phải tốn thêm tiền để bơm nước vào ruộng để gieo sạ.
Có 5 huyện ở Đông Tamue, tỉnh Longta An, Tổng diện tích hai vụ khoảng 200.000 ha, sản lượng hàng năm trên 2 triệu tấn. Mùa này,Cửa chớp bằng đồng khô trơ trụi. Lo ngại lũ không về và chủ quan người dân xuống giống sớm nên cơ quan chức năng đã đưa ra cảnh báo về lịch gieo cấy vụ đông xuân. Vì vậy, sớm nhất từ giữa tháng 10 đến chậm nhất là giữa tháng 12, lúa đông xuân sẽ được gieo cấy 3 đợt tùy theo thế đất cao thấp ở khu vực này. Dai Dasaid, Phó Giám đốc Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn huyện Danhong, cho biết mực nước của lưu vực là khoảng 1,4m, thấp hơn khoảng 8 inch so với cùng kỳ năm ngoái. Anh Tài cho biết: “Khi lũ không về, bùn đất, mầm bệnh, cỏ dại trên ruộng không được rửa trôi, chuột sinh sản, người dân sẽ phải trả thêm tiền phân bón”
Từ Tân Lập Nông dân Mộc Hóa, Long An đã về, trong túi lưới chỉ còn một số ít hoa ly. Ảnh: Hoàng Nam.
Theo thống kê của Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia, vào cuối tháng 9 và tháng 10, lượng mưa ở khu vực thượng nguồn sông Mekong được dự báo sẽ cải thiện và đạt mức trung bình. nhiều năm. Trong vài tháng tới, hạ lưu sông Cửu Long tiếp tục có mưa, tuy nhiên tổng lượng mưa của toàn lưu vực sông Cửu Long vẫn ở mức thấp hơn nhiều năm. Năm nay, thượng nguồn sông Mekong, đỉnh lũ tại các trạm Đan Châu và Qiaoke sẽ thấp hơn, thấp hơn mức cảnh báo số 1 xuất hiện hồi giữa tháng 10, sau đó giảm xuống nhanh chóng.
Ước tính lũ kiến năm nay chỉ chiếm tỷ lệ phần trăm so với mức trung bình 55 năm, thấp hơn cùng kỳ năm 2019 và có thể là mức thấp nhất trong 10 năm qua. – – Thạc sĩ Nguyễn Hữu Thiện, chuyên gia nghiên cứu độc lập về sinh thái Đồng , Lũ thấp chủ yếu do hiện tượng El Niño từ đầu năm đến cuối tháng 8. Ngoài ra, do toàn bộ lưu vực trải qua mùa khô vào đầu năm nay nên hàng trăm hồ thủy điện trên các sông nhánh và phụ lưu bị thiếu nước. Mưa đầu mùa phải bù cho những nơi này gần như triệt tiêu, không còn đổ xuống hạ lưu sông chính.
Ở cuối sông Mekong, mấy hôm trước đồng ruộng khô cạn, đàn dê Manwan cùng hàng xóm thay đổi “chiến thuật”, bỏ cây, đan tre, lưới đường kính 2,5m, dài 4m. Mái nhà “khủng” để bắt cá lớn dưới lòng sông. Ngôi làng của xã Hongdian bao gồm hàng chục hộ gia đình. Mấy năm nay ít tôm cá lắm. Họ rời quê hương để lập nghiệp và làm việc ở phía Đông Thành phố Hồ Chí Minh, hiện chỉ còn chưa đầy 10 nhân viên. Những người được mệnh danh là giữ nghề, thực chất như ông Bảy Đệ, đa phần đều là những người già cả, bị “bỏ rơi” một cách vô lý nơi quê hương, ruộng đồng khô cằn. Công việc của tôi chỉ có thể tiết kiệm được tiền. Tôi dự định vài mùa nữa sẽ cưới cô ấy, nhưng nước nôi kiểu này thì phải đợi đến khi con cóc mọc râu mới được “, lão Tề vừa cười vừa nửa đùa nửa thật Hoàng Nan.