Cô Yan mỉm cười khi nói về công việc của mình. Nhiếp ảnh: Hoàng Hạnh .

Ấp Cái Đôi Nhỏ từ Naiyen Việt Concept.Người được đặt theo họ của chị Trương Thị Yến từ nhiều năm nay: “Cô Hai BOT” . Họ đã sử dụng thuật ngữ này để mô tả con đường do Yến và chồng xây dựng để người dân trong ngôi làng nhỏ và các khu vực lân cận có thể đi du lịch ngay cả khi hoàn cảnh gia đình trong làng không được tốt lắm.

Sáu năm trước, bà Yến và chồng, ông Phạm Văn Khương (Phạm Văn Khu), ông phải lấp đất đen, rồi bỏ ra hàng chục triệu đồng (đồng) để mua vật liệu và thuê công nhân xây dựng. Ngã tư 0,5m, cách đất của gia đình hơn 1 km. Lúc đầu, có người nói rằng cặp đôi này “điên”, nhưng khi dự án kết thúc, mọi người dễ dàng di chuyển và mọi người đều kinh ngạc. Dự án “BOT” của cô Yan có liên quan đến đường giao thông. Khu vực nông thôn của Cái Đổi Nho là một ngôi làng nhỏ với một con đường chính dẫn vào trung tâm huyện Phú Tân. Để tạo bóng, cô và chồng đã trồng hai hàng bạch đàn dọc đường.

Con đường xi măng được xây dựng bởi gia đình cô Yan. Ảnh: Hoàng Hạnh .

Trong hai năm đầu, “nhà đầu tư” không thu phí. Khi ông Khương qua đời năm 2015, bà Yến sống một mình trong căn nhà cấp bốn đổ nát, khiến cuộc sống khó khăn hơn. Thấy vậy, cư dân của ngôi làng nhỏ đề nghị anh ta tính hai loại phí vận chuyển: một là tiền để sống và hai là tiền để xây đường.

Từ đó, mỗi xe máy, người đi bộ và sinh viên có thể nhận được 2000-3000 yên miễn phí. Cô kiếm được 60.000 đến 70.000 đồng mỗi ngày và cô dành một nửa số dư của mình để sửa chữa con đường. Yan cho biết: “Công việc này chủ yếu là để mọi người nhàn hạ hơn chứ không phải để làm giàu.” Để đậu xe, “Hải BOT” đã thay thanh tre khô dài hơn 3m ở đầu đường. Ở dưới cùng của cây tre, cô ấy buộc một vài viên gạch, và phần cuối của viên gạch được buộc bằng một sợi dây dài đến một túp lều nhỏ cách đó hàng chục mét – cô ấy đang ngồi ở đó. Mỗi khi xe đến, bà Yan lại nới lỏng dây, từ từ hạ phần tre nặng trĩu xuống rồi nâng phần nóc tre cách mặt đất 2m để thuận tiện qua lại. – “Hôm nào cũng bận. Nếu không có đường này thì phải chạy đi tính toán BOT dì Yến giúp rút ngắn quãng đường hơn 5 cây số”, người thu mua hải sản Nguyễn Văn Khương (Nguyễn Văn Khương) cho biết. -Những người đi xem bà Yan BOT BOT. Photo: Hang Hanh (Hang Hanh.)

Ông Huỳnh Văn Lâu, trưởng thôn Cái Đôi Nhỏ, cho biết gia đình bà Yan có hoàn cảnh khó khăn. Bà có 5 người con đã lập gia đình và họ cũng rất nghèo. Vài năm trước, ông Khương đã qua đời và rời khỏi vùng đất nuôi tôm. Bây giờ ông thế chấp nó cho người khác. “Tức là các vùng lân cận cách nhau gần 2 cây số.” Ông Sự nói và cho biết thêm, việc Yến làm được người dân chấp nhận, chính quyền địa phương cũng cho rằng số tiền cô thu được là “chẳng đáng bao nhiêu”. -Levan Bakker, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân Nguyễn Việt Nam, cho biết khi đồng yên xây dựng đường cao tốc và con đường nối ngôi làng nhỏ Caidoni với trung tâm Bhutan, người dân không thể đi lại. Ông Bạc nói: “Những người thấy hữu ích khi đi bộ trên đường Bà Yên, sẵn sàng trả tiền cho nó, và không ai phàn nàn.”

– Mao Mao của bà Trương Thị Yến ở thị trấn Nguyễn Việt, huyện Fudan, California. Ảnh: Datawrapper .

Hoàng Hạnh