Buổi trưa, sau khi đi làm ở nhà máy cách nhà hơn chục km, anh Ping (ở xã Dancheng, huyện Gaocongdong) vác một số cọc gỗ và dây điện ra sau nhà. nhà ở. Bình cố gắng chống đỡ mái hiên, nhà vệ sinh bị sạt lở, mái dốc có thể đổ bất cứ lúc nào.
– Cách đó khoảng 5m, nền nhà phía sau nền đất tráng xi măng cũng nứt toác, dưới sạt lở khoét sâu khoảng 5m vuông hàm ếch. Vào mùa mưa, chỉ vài cơn gió chiều cũng khiến nhà rung rinh mái lá. Sát vách nhà Bình là ngôi nhà kiên cố cũ của hàng xóm cũng đóng cửa bỏ hoang, chủ bỏ đi nhiều năm.
Chị Thanh Bình loay hoay chống bồn cầu nghiêng. Nhiếp ảnh: Hoàng Nam .
Bình cho biết, mười năm trước, gia đình anh tích góp tiền sau bao năm cào nghêu, xây được căn nhà cấp 4 chất lượng cao. Tuy nhiên, chỉ mới ra đời được hai năm, những ngôi nhà liên tục bị sập, tường nứt toác do bờ biển xâm thực. Gia đình ông tiếc hùi hụi cố níu kéo một thời gian rồi chẳng may đứt ruột nhưng đành phải bỏ, cất tạm một ngôi nhà kim loại cách nhà cũ hàng chục mét.
Tưởng là ổn, nhưng không ngờ 2-3 năm sau, căn nhà thứ hai tiếp tục bị biển “nuốt chửng”. 200m2 đất bị biển cuốn trôi, gia đình chị phải dọn đi nơi khác. Rút vào đất liền thêm 50 mét và cất tạm ngôi nhà hiện tại trên mảnh đất mượn của người chú.

Vài năm sau, Ping En kết hôn, do không có đất nên anh, vợ và đứa con hai tuổi phải sống với bố mẹ đẻ. Video: Hoàng Nam-Thanh Huyền .
Vào mùa mưa bão, gia đình anh thường xuyên mất ngủ, một đêm nước biển ngập hết đồ đạc, cả nhà phải dậy thu dọn. Anh Ping cho biết: “Tôi vẫn bế con vào ban đêm, mỗi lần nghe thấy tiếng gầm là phải đứng dậy nếu nhỡ nhà vẫn chạy đến đúng giờ.” Trước đây, anh Ping có bà ngoại. . Tôi ở đây đã hơn 80 năm, sau này do tuổi cao sức yếu, phải di dời để tránh sạt lở nên họ bàn tán và gửi bà về ở với cháu tôi. Những người hàng xóm thường nói đùa rằng kế hoạch của gia đình anh từ trước đến nay đã có 4 thế hệ người “chạy” trên đại dương, sống du mục, di chuyển trên đại dương. Mẹ của Binge nói rằng vì không có nơi nào để trốn thoát, một gia đình bảy người sẽ phải thuê nhà trọ khi nó xâm nhập trên biển.
Bãi biển ở ngôi làng nhỏ Cumon dài khoảng 2 km. Bơ Táo, có mấy cái chòi để người dân nghỉ trưa, nhưng giờ xóm biển đã dột nát, hàng chục căn nhà chỉ còn là đống gạch, đá hoặc cỏ dại mọc um tùm, hư hỏng. Chị Nguyễn Thị Loan (48 tuổi) dừng chân bước vào một vịnh nhỏ mò rác giữa đống đổ nát của hai ngôi nhà hàng xóm, đây là nơi anh Lê Thành Trung (32 tuổi) và em trai hai tuổi sinh sống cách đây 6 năm. . . -Bà Nguyễn Thị Loan đang tìm phế liệu trong ngôi nhà của hai người hàng xóm bị sập. Nhiếp ảnh: Hoàng Nam .—— Hai căn nhà cấp 4 nhỏ do bố mẹ xây cho hai anh em, ở được hơn hai năm thì anh trai chị gặp bão. Được mùa, nhà sập, hai vợ chồng và hai con nhỏ phải dọn về ở nhờ. r nhà anh trai.
Sang năm thứ hai, nhà anh Trung tiếp tục bị sóng đánh thủng tường, sập đất. Anh, vợ và hai con đi học tiểu học và nhờ hàng xóm dựng một căn nhà gỗ nhỏ gần đó. Về phần anh em Tren hiện đang sống trong nhà của bố mẹ vợ.
Đang ngủ trên võng, chị Ruan Ti Meixuan (29 tuổi) kể nhà cách đó hơn 100 m. Xuất thân từ biển nhưng 4 người trong gia đình anh vẫn ngày ngày miệt mài lập nghiệp. Bà ước tính, trung bình giá một căn nhà cấp bốn, vách tôn nhỏ từ chục triệu đến 100 triệu đồng, hầu hết người dân trong vùng đều làm nghề đi biển, thu nhập thấp nhất. Vừa yếu vừa xấu. — “Chị Xuân nói:” Làm quán cà phê, xe hơi mỗi tháng chỉ kiếm được vài triệu đô. Tôi định hơn chục năm nữa vay tiền xây nhà nhưng không nỡ. . “.
Những ngôi nhà bị bỏ hoang do biển xâm thực. Ảnh: Huang Nan .—— Theo ông Dương Thanh Hùng, Chủ tịch UBND thị trấn Tân Dân, nhiều năm nay, sạt lở bờ biển xâm thực sâu vào đất liền khoảng 2 km mỗi năm. Sạt lở bờ biển từ 5 đến 10 m … Bà Hồng cho biết: “Khu vực khoảng 9 km tường chắn sóng đang bị sạt lở nghiêm trọng, 20 căn nhà bị mất, uy hiếp hơn 200 hộ dân xóm ngoài đê. “Khoảng 40% khu tái định cư cho các gia đình bị ảnh hưởng bởi vụ sạt lở đã được hoàn thành. Người dân dự kiến sẽ đến ở trong năm tới. Địa phương cũng yêu cầu tổ chức neo đậu buổi tối để đưa các gia đình ngoài đập vào khu vực an toàn.Ủy ban nhân dân tỉnh Thiên Giang có 110 điểm sạt lở trên toàn tỉnh, dài 24 km, trong đó có 7 điểm sạt lở đặc biệt nguy hiểm, bao gồm cả tường chắn sóng Gaocong. Bờ kè đi qua các xã Dandeen, Dan City, Keenfuk và Wumlang, thị trấn dài 21 km, bảo vệ khoảng 35.000 ha đất nông nghiệp và 600.000 người. Khoảng 140 tỷ đồng được sử dụng để xây dựng đê bao và đê chống ăn mòn vượt qua đoạn tường chắn sóng của xã Tân Thành gần 5 km. UBND xã Tân Thành cho biết, do 4 km tường chắn sóng còn lại cũng đang trong tình trạng sạt lở nên tiếp tục sử dụng nguồn vốn xã hội hóa để đầu tư. “Phát triển nông nghiệp và nông thôn. Do giảm lượng phù sa đổ về thượng nguồn, tình trạng sạt lở ở ĐBSCL ngày càng nghiêm trọng do dòng chảy biến đổi khí hậu thay đổi dẫn đến lượng cát khai thác tăng lên. — Hiện nay, vùng châu thổ này chạy dọc theo sông và biển Có hơn 500 điểm sạt lở với tổng chiều dài hơn 800 km, mỗi năm sạt lở làm mất khoảng 300 ha đất, rừng ngập mặn ven biển, hơn 19.000 hộ dân ven sông phải rời khỏi vùng nguy hiểm.
Trong 10 năm qua, các tỉnh đã Nguồn vốn tăng thêm 1.600 tỷ đồng để xây dựng các công trình phòng chống sạt lở, trồng 4.300 ha rừng ngập mặn, tiếp tục trồng thêm 3.000 ha, dự kiến trong thời gian tới, Trung ương sẽ tiếp tục tổ chức hỗ trợ gần 4,5 tỷ đồng. .