Tôi đã ly hôn và làm mẹ đơn thân với một cậu con trai. Người chồng thứ hai của tôi cũng đang rất nỗ lực để có con, thậm chí có thể hơn, vì anh ấy cũng đã lớn tuổi. Tuy nhiên, điều này sẽ không mang lại cho chúng tôi bất kỳ áp lực nào. Sinh con với chồng tôi thực sự không quan trọng lắm, vì tôi đã có con rồi, một khi tình yêu không còn nữa thì đứa bé sẽ không bao giờ là sợi dây gắn kết giữa hai người (nên tôi mới ly hôn). – Chỉ có một điều khiến tôi rất rõ ràng là nó đã giải quyết được cơ bản mọi vấn đề của tôi trong quan hệ hôn nhân (đó là vấn đề tài sản). Tôi đã nói rất rõ ràng với chồng rằng nếu có con chung thì tài sản đương nhiên để lại cho các con chăm sóc.
Nhưng trong trường hợp hai vợ chồng không làm được, cuối đời nếu có tài sản tích lũy được trong cuộc hôn nhân, chúng tôi sẽ chia sẻ tất cả. Một nửa trong số đó thuộc về con tôi, nửa còn lại thuộc về chồng tôi, bạn có thể tự do phân chia con cái của gia đình chồng bạn, tôi vui vẻ chấp nhận. Người chồng tự quyết định tài sản của mình. Cân nhắc sở thích và nhu cầu của chồng. Khi chồng không tiếc công sức yêu thương, chăm sóc, lo lắng cho cuộc sống của hai mẹ con thì anh ấy cũng xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất mà con người có thể đáp lại. – Vợ chồng tôi sẵn sàng bày tỏ thiện chí bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mỗi bên khi có bất trắc xảy ra. Đối với chúng tôi, hãy thích nó ngay bây giờ.
Nguyệt Dung

>> Bạn có đồng tình với những cán bộ trên không? Xuất bản tại đây. Các ý kiến chưa chắc đã phù hợp với ý kiến của VnExpress.net.