Tình cảm gắn bó “máu mủ” khó nói và khó lý giải nên tạm thời mình sẽ không nói đến. Về mặt giáo dục, ông bà cha mẹ luôn dạy rằng anh em phải đoàn kết, thương yêu nhau, nhường nhịn… Thực tế thì điều này luôn xảy ra, nhất là với những gia đình khó khăn về tài chính. Khi anh trai chưa lập gia đình, khi gia đình cần, anh đều đưa hết tiền cho mẹ để lo cho gia đình.

Ngược lại, khi anh trai anh ấy lớn lên, anh ấy đã kiếm được tiền. tiền bạc. Tôi đã kết hôn và gia đình tôi là một tổ chức độc lập, vì vậy nếu có thể, tôi sẽ chỉ chăm sóc mẹ tôi chứ không phải bản thân mình.

Vợ chồng chung sống với nhau từ 50 đến 60 năm, hoàn cảnh sống của chúng tôi rất thân thiết và quan trọng hơn tình anh em. Người ta nói rằng 5-10 năm đầu là giai đoạn khó khăn nhất trong hôn nhân, đôi bên cùng mài giũa để cuộc hôn nhân dễ dàng hơn. Nếu chúng ta hòa thuận với nhau (nhưng không phải bao dung lẫn nhau), tình cảm vợ chồng sẽ trở nên bền chặt hơn theo thời gian.

Cuộc sống, dù là đàn ông hay đàn bà thì cũng phải trả giá cho nhau để duy trì sự ổn định lâu dài. Nhưng mối quan hệ chị – em chồng… xa lạ nên hiếm khi họ nhượng bộ. Khi xung đột xảy ra, rất khó để hàn gắn. Tình cảm vợ chồng hiện nay ngày càng khăng khít nên nhìn chung anh em sẽ ly tán, nhưng khả năng vợ chồng chia ly sẽ ít hơn. Chồng tôi năm nay đã khoảng 60 tuổi, nên nếu tôi không thể thực sự trở thành “đứa con” trong gia đình thì sẽ rất nhiều bức xúc và bực bội. Khi hai vợ chồng không thống nhất được cách thống nhất với gia đình hai bên rồi ly hôn thì lỗi sẽ thuộc về người không thích ứng được. Họ ép vợ hoặc chồng hy sinh người thân của mình, nếu có thì cũng chỉ là một khoản giảm giá nhỏ. Nếu họ nghĩ thà mất chồng, mất vợ mà không muốn xấu hổ thì họ đã biết cảm giác của mình về cuộc hôn nhân này rồi.

>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây. — Minh Cường