Sáng 18/12, Trung tâm Bảo vệ quyền tác giả văn học (VLCC) tổ chức tọa đàm Bảo vệ quyền tác giả văn học. Nhiều nhà văn, nhà thơ tham gia tọa đàm nhưng lại thiếu bộ phận biên tập, xuất bản. VLCC ra đời vào tháng 8 năm 2004, trực thuộc Hội Nhà văn Việt Nam. Mặc dù đã gần 10 năm nhưng hoạt động của trung tâm vẫn chưa đạt được nhiều thành tựu.
Ông Pei Ruanxiong, Phó Cục trưởng Cục Bản quyền (đứng trên bục giảng), phát biểu tại Hội nghị Bảo vệ Quyền tác giả Văn học. -Trong tháng 5 năm nay, 921 thành viên VLCC đã đăng ký để bảo vệ công việc của luật sư. Nhưng trong năm 2012, trung tâm chỉ ký bảo hộ bản quyền gần 100 cuốn sách, bản thảo phim đã hoặc sẽ xuất bản. Hoạt động của Trung tâm Bảo vệ quyền tác giả âm nhạc rất hiệu quả nhưng năm 2012 đã mang lại 47 tỷ đồng thu nhập cho các nghệ sĩ, trong khi VLCC chỉ mang lại 15 triệu đồng thu nhập cho các tác giả văn học. Điều này không có nghĩa là vi phạm bản quyền trong lĩnh vực văn học kém hơn trong âm nhạc, cũng không có nghĩa là các nhà xuất bản, nhà phát hành giỏi hơn các đơn vị, cá nhân trong việc tuân thủ luật sở hữu trí tuệ. Nhà sản xuất, thưởng thức âm nhạc.
Hoàng Quốc Hải, một nhà văn nổi tiếng với tiểu thuyết lịch sử, cho rằng VLCC thiếu chuyên nghiệp, có đồng nghiệp khắp nơi nên không thể tin được. Ông Đỗ Hân, Phó giám đốc VLCC, giải thích rằng thực tế bảo hộ quyền tác giả văn học có nhiều mặt. Có trường hợp biên tập viên không ký hợp đồng bảo vệ với trung tâm mà khi xảy ra tranh chấp thì tìm cách giải quyết. Trường hợp khác, khi tác phẩm vi phạm bản quyền, trung tâm sẽ có thông báo chính thức đến đơn vị xuất bản, nhà xuất bản đã liên hệ với tác giả và tác giả đã giải quyết vấn đề vi phạm. Có trường hợp, trung tâm cũng đã dừng vi phạm nhưng tiền nhuận bút của các nhà xuất bản rất thấp, truyện ngắn thu phí 40.000 đồng, truyện thơ thu 15.000 đồng. “Văn chương rẻ tiền” khiến nhiều nhà văn phải phì cười, ngoại trừ việc chấp nhận vi phạm bản quyền.