Tiên Thủy-Sau cuộc thi truyện ngắn 2008-2009 của tạp chí Văn nghệ Quân đội, bạn ấn tượng với tác giả nào nhất và bạn ấn tượng với truyện nào nhất? tại sao?
– Thùy Anh (sinh năm 1974, tốt nghiệp Tiến sĩ giáo dục tại Liên bang Nga, hiện đang sống và viết tại Việt Nam):
Tôi vô cùng ấn tượng về nhà văn Nguyễn Phú và lịch sử hào hoa. Cốt truyện không mới, kết thúc không bất ngờ nhưng phong cách kể chuyện rất cuốn hút, các tình tiết kỹ thuật được sắp xếp không “phô” để dẫn dắt người đọc đi qua cuộc đời của những người phụ nữ mang nặng giọng văn. Những tính cách của người dân cao nguyên bao gồm tính trung thực, giàu sức gợi và sự gợi cảm. Nguyễn Phú rất thành thạo nghệ thuật phân tâm, tả người qua cảnh. Ngòi bút của nhà văn là ngòi bút của tình yêu. Đọc đến đây với tấm lòng nhân ái, thấu hiểu và hiểu sâu sắc phong tục tập quán của người dân cao nguyên nơi anh sống và phục vụ trong quân đội. Đây là một truyện ngắn, với cốt truyện giản dị nhưng để lại dư âm khó phai trong lòng người đọc. — Ruan Fu (SN 1981, lính biên phòng, đồn biên phòng triều Thanh, TP Hà Giang): – Tôi rất biết ơn câu chuyện về Ruan An Fu ngủ trong hoa sen. Đề tài sau chiến tranh đã quá quen thuộc, nhưng câu chuyện mới lạ này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi: “-Tôi không tin vào phép màu. Tôi chỉ tin vào thực tế. Tôi cũng biết bạn muốn viết gì. Nhưng này! Tôi không tin. Tôi không tin.” Hãy suy nghĩ! ”. Cho đến cuối truyện, tôi đã bị mắc kẹt trong đường đua này. Các chi tiết là đáng ngạc nhiên. Những từ ngữ này được dồn nén, khép lại và ẩn sâu trong từng câu văn. Trong văn bản có nhiều đoạn rất hay và hình ảnh rất gợi: “Con thuyền trôi dần về phía vịnh Dick. Cánh hoa sen cũng trôi trên con đường sáng dài trên đầm tối.” Người đẹp gợi tình, hãy ra đi. . Âm thanh êm dịu, nhiều đoạn được viết bằng hom đỏ, giống như đoạn Toại tập xe gỗ và hát. Đây là bài đồng dao, Toại phù cho mọi lứa tuổi trong làng …- Ngủ giữa hoa sen là một tin vui, khẳng định lẽ sống muôn đời: chiến tranh sẽ đưa con người vào cảnh khốn khó, trớ trêu, mất mát … Nhưng tình người, tình yêu,Tình yêu cuộc sống và khát vọng sinh sản đã làm cho con người đạt được vẻ đẹp thiêng liêng, lung linh!
– Nguyễn Mạnh Hùng (sinh năm 1973, sĩ quan quân đội, sinh viên năm 4 khoa Sáng tác – Khoa Lý luận – Phê bình Văn học Đại học Văn hóa Hà Nội):
Tôi vô cùng ấn tượng về tác giả Ngô Phan Lưu và Giấc mơ mới. Truyện của Ngô Phan Lưu không dài, chỉ chừng hai ngàn chữ, không tình tiết, không nghi ngờ, kết cấu mới lạ. Triết lý mà nó chứa đựng không phải là mới. Nhưng qua những dòng chữ nén lại, đây không chỉ là ước mơ của con cá, mà còn là giọt nước mắt của tâm hồn con người khao khát cao cả, nhân văn. ):
Tôi chỉ đọc 3 bài của Ngô Phan Lưu, do tác giả đoạt giải nhất cuộc thi Văn nghệ 2006. Nhưng quả thật, tôi không thích câu chuyện của Ngô Phan Lưu trong cuộc thi văn hóa quân đội .—— Nguyễn Anh Vũ (sinh năm 1974, tốt nghiệp trường Kiến trúc, Đại học Xây dựng): – Là một nhà văn, Em muốn chia sẻ chân thành với anh, viết một truyện ngắn sẽ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người và khiến các bạn đọc “ồ” khó đọc. Nó còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố bên ngoài và bản chất của mỗi người viết. Tôi rất muốn đọc những tác phẩm như vậy, chắc chắn đó không phải là “mong muốn” của riêng tôi. Tôi hy vọng sẽ có nhiều tác phẩm làm hài lòng chúng tôi khi kết thúc cuộc thi.
– Theo lời giới thiệu của bạn, văn xuôi Việt Nam, đặc biệt là truyện ngắn, phát triển khá tốt. ổn định?
– Thùy Anh: Gần đây, ngày càng nhiều truyện ngắn và tiểu thuyết được xuất bản. Chưa nói đến chất lượng và sự đổi mới được phát hiện nhiều, có thể hiểu đời sống văn học nước ta đang rất sôi động. Đây là một dấu hiệu của sự phát triển. Khái niệm “số lượng trở thành chất lượng” cũngNó có thể đúng trong trường hợp này. Tôi theo dõi một số tác giả, tôi thấy họ viết rất nhiều điều, so với các tác giả trước thì tác phẩm sau ngày càng “thủ công” hơn. Họ vượt lên chính mình, đây không phải là dấu hiệu của sự phát triển sao?
– Nguyễn Phú: Tin tức Việt Nam lan truyền rộng rãi nhưng chưa có hồi kết, sẽ đến sớm thôi. Còn hời hợt, chưa có chiều sâu … Đội ngũ biên kịch tuy đông nhưng thực ra không có những nhà văn lớn.
– Kiều Bích Hậu: Văn xuôi và truyện ngắn vẫn đang phát triển ở dạng hiện nay, nói chung một số tác phẩm, tác giả đột nhiên thu hút được sự chú ý, nhưng không thấy hấp dẫn, nghĩa là không tiếp cận được. Sự thiếu trí tuệ có thể ẩn ở đâu đó.
– Nguyễn Anh Vũ: Nói thẳng ra, từ những thành tựu văn học thời kỳ “Đổi mới – Mở cửa” đến nay, văn xuôi Việt Nam chưa đi quá xa. Tuy nhiên, trong lĩnh vực tin tức, tôi đã thấy có nhiều phát triển hơn. Đặc biệt, ý thức đổi mới nghệ thuật của tác giả hiện nay tốt hơn nhiều so với giai đoạn trước. Điều này cần được lưu ý. Thoạt nhìn vườn văn xuôi Việt Nam đậm nét sinh động (số tác giả, số sách xuất bản mỗi tháng, hội thảo văn học…), nhưng thực ra hơi “bình lặng” (chất lượng tác phẩm). Tôi cũng nhìn thấy đâu đó những chiếc cọ vẽ, vật lộn giữa nhiều cây bút tâm huyết, ôm khát vọng văn chương; kết quả có vẻ là sơ khởi. Nhưng không vì thế mà bi quan. Có thể đoán chắc rằng có rất nhiều “lò luyện” thầm lặng đang đốt củi, nung nấu nhiều tài năng văn chương, khát khao phục hưng nghệ thuật. Rất có thể chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ mở ra một mùa văn học mới.
– NguyễnMạnhHùng: Tôi cho rằng nhìn chung, đặc biệt là văn xuôi, thời kỳ này có vẻ chậm hơn so với thời kỳ trước ở thời Đổi mới. Tôi từ 1986 đến 1990. Kỳ trước chúng ta có Nguyễn Huy Thiệp (Tướng về hưu, Con g & aacute;Ế; Em là thần nước, muối rừng …), Tạ DuyAnh (phá lời nguyền), Y Ban (thư gửi mẹ Âu Cơ) … ở giai đoạn này hiếm có cái tên nào đạt được đẳng cấp của họ. Tôi nghĩ rằng tin tức chậm lại hiện nay đang chuẩn bị cho một thời kỳ thịnh vượng mới.
– Chủ đề có phải là yếu tố quyết định chất lượng của tác phẩm văn học không?
– Kiều Bích Hậu: Tất nhiên. Nhận được một chủ đề thú vị mới có giá trị hơn vàng!
– Thùy Anh: Mình nghĩ việc chọn chủ đề hay chủ đề hiện tại cũng có thể mang lại cho tác giả một số lợi thế trong giai đoạn đầu phát triển câu chuyện. Tuy nhiên, chắc chắn rằng chủ đề không phải là yếu tố quyết định chất lượng của tác phẩm. Hình thức cổ điển liệt kê một số chủ đề Rõ ràng là không có gì để đào sâu, chẳng hạn như tình yêu, chiến tranh, các thế hệ … Nhưng mọi nhà văn đều có thể đào sâu từ mọi góc độ. Điều khác biệt là chất lượng tác phẩm ở đây phụ thuộc vào các yếu tố khác: diễn biến nhân vật, xây dựng hình tượng, tình tiết văn học hay đơn giản là cách dẫn truyện hấp dẫn. , -. Nguyễn Anh Vũ: Chủ đề là yếu tố “cần”, nhưng để có một tác phẩm văn học chất lượng cao thì chưa “đủ”. Mặt khác, việc lựa chọn đề tài còn thể hiện tầm cao, bề rộng, tinh thần và tầm vóc của tác giả. Cách xử lý vấn đề này hoàn toàn phụ thuộc vào tài năng và độ “quái” của tác giả. Nếu tài năng chưa đủ, kinh nghiệm chưa đủ, thời gian viết lách còn nhiều thì người viết có thể lựa chọn và xử lý đề tài tốt hơn, để có được nhiều tác phẩm có giá trị hơn. Đây là một điểm yếu, và điều hiển nhiên trong tác phẩm của tác giả mới (như tôi, bạn biết đấy, nhưng việc triển khai không phải lúc nào cũng vậy).
– Ruan Wenxiong: Chủ đề này cũng rất quan trọng, nhưng không hẳn là yếu tố quyết định đến cChất lượng của tác phẩm văn học. Nếu tác giả chọn chủ đề phù hợp với kinh nghiệm của họ thì sẽ dễ dàng hiện thực hóa ý tưởng, nhưng chất lượng là một chuyện. Còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác, như cấu trúc, nội dung, văn phong …
– Nguyễn Phú: Tác phẩm phụ thuộc hay không phụ thuộc vào đối tượng, mà chỉ phụ thuộc vào … tài năng. Chí Phèo của Nam Cao viết về nông thôn. Tác phẩm “Cây lau” của Nguyễn Minh Châu lấy chiến tranh làm chủ đề. Fu và vợ viết về các dân tộc miền núi. Mặc dù ba chủ đề này khác nhau, nhưng cả ba tin đều là tin tốt.
– Theo bạn, so với tin tức thế giới, tin tức của chúng ta đang ở đâu?
– Thùy Anh: So sánh văn học là một cái nhìn phiến diện và méo mó không thể tránh khỏi. Không ai trong chúng tôi dám tuyên bố có thông tin chung về chất lượng tin tức từ các quốc gia khác nhau. Chúng tôi lấy đâu ra một điểm chuẩn so sánh tương đối? Hiện tại, các nhà văn nước ngoài, chẳng hạn như các nhà văn Nga, cũng đang tự vấn và đấu tranh với chính mình, khám phá những trải nghiệm mới và tạo ra những chủ đề mới cho nền văn học của nước mình. Kết quả thực sự vẫn chưa đến! Tác phẩm của họ không thể được coi là ngang hàng và thua kém so với tin tức của chúng ta. Chỉ có thể so sánh tác phẩm cá nhân và tác giả. Ví dụ, nếu tôi so sánh thời sự của Việt Nam với Thạch Lam (Thạch Lam … tôi nghĩ điều hợp lý và cần thiết nhất lúc này không phải là văn học đi sau thế giới (đây là việc bất khả thi và không nên giải quyết), mà là phát huy. Thúc đẩy sự tương tác giữa văn học Việt Nam và văn học nước ngoài Dịch và giới thiệu thêm nhiều nhà văn nước ngoài, nhấn mạnh sự đa dạng của phong cách viết và dịch các tác phẩm của chúng ta sang tiếng nước ngoài. Đặt tác phẩm (truyện ngắn) của chính mình trong mối quan hệ “dân chủ” này Các nhà văn Trung Quốc, quốc gia có thể nhận raMối quan hệ giữa bản thân tôi với các tác phẩm của tôi và thế giới.
– Ruan Wenxiong: Các nhà văn nước ngoài thường coi trọng tiểu thuyết liên quan đến truyện ngắn. Một số nhà văn cho rằng truyện ngắn là một yếu tố bổ sung khi viết tiểu thuyết. Theo tôi, tin tức của chúng ta và tin tức nước ngoài là một, chín, mười một. .
– Kiều Bích Hậu: Tôi đọc tiểu thuyết nước ngoài nhiều hơn truyện ngắn. Tin tức của chúng ta thua nước ngoài về ý tưởng, kỹ năng, sức hấp dẫn, trí tưởng tượng và tính trung thực.
– Ruan Anwu: Tôi thường đọc văn học nước ngoài (tất cả truyện ngắn và tiểu thuyết). Đọc để kiếm lợi nhuận, học hỏi, tìm ra những gì bạn đang làm và những gì bạn đang làm. Rất tiếc, số lượng tác phẩm văn học nước ngoài được dịch sang tiếng Việt không nhiều và cũng không dồi dào. Thật không may, gần đây họ đã lựa chọn các sản phẩm hướng đến thị trường nhiều hơn. Thị trường văn học dịch luôn sôi động hơn văn học dân tộc, thậm chí có phần ế ẩm. Tôi cho rằng khoảng cách giữa tin Việt Nam và tin văn học lớn nhất thế giới phải tính cả chục năm. Nhưng khoảng cách này không phải là không đổi.
– Nguyễn Phú: Tôi không đọc nhiều nhà văn nước ngoài, tôi chỉ tập trung đọc một số nhà văn Trung Quốc. Tin tức của chúng tôi thậm chí đã muộn từ 15 đến 20 năm.
Đỗ Tiến Thụy (Nguồn: Văn nghệ Quân đội)