Lê Thiếu Nhơn
– Đất Nam Định cuối thế kỷ 20 cũng sinh ra mấy nữ họa sĩ nổi tiếng. Nếu bài thơ của Ruan An ngọt ngào và bài thơ của Ruan Ruan Zhuang là bài thơ buồn, thì bài thơ của Dong Dan sẽ trở nên nhàm chán. Trước đây, khi Trang Thanh làm chủ bút tạp chí “Tấm Cám”, cô có in một truyện ngắn nhưng không thành công lắm. Giờ đây, Trang Thanh là chủ bút báo Gia Đình & Trẻ em, cô tự nhận mình có duyên với thơ.
Nhà thơ Trang Thanh. Nhiếp ảnh: Phạm Hoài Thanh .
Sở dĩ tôi muốn nhớ nghề là vì công việc đặc biệt của tôi luôn dõi theo Trang Thanh mỗi ngày. Khi các nhà báo làm thơ, những ưu và khuyết điểm của việc thu thập thông tin trùng lặp. Nếu cuộc sống trở về với vô thức, nó sẽ trở thành một tác phẩm văn học, nhưng nếu cuộc sống bị mắc kẹt trong những ý tưởng, nó sẽ trở thành kỷ lục hiện tại. Trang Thanh (Trang Thanh) ít nhiều tự nguyện đi sâu vào lòng mình, bày tỏ quyền lợi chia rẽ: “Mẹ sinh ra ta / hay khóc hay cười / Đôi mắt khôn nguôi.”
Khổ một chút, nhiệt tình một chút, Một hành trình “chuyến bay im lặng” hơi điên rồ. Tranh Thành lưu lại ký ức về nông thôn trong thời kỳ chiếm đóng đô thị. Khi “phố lạnh em nhớ đôi giày cao gót cô gái”, em phải “cuồng phong theo gió / rơi trên phố dấu hỏi / bão táp lá rơi vào mặt”. Trong bước chân gian xảo của vàng, mặc cảm tự ti của chim sẻ khi vàng, cùng sự thi tài với tiếng hát đã giúp Trang Thanh phác họa tương đối rõ nét “lời ru của người đàn bà” vừa chua xót vừa hay. Trang Thanh chia sẻ trong một bài phỏng vấn: “Tôi hiểu rằng càng cố gắng hòa nhập vào cuộc sống ồn ào, bản thân sẽ càng khó hoàn thành công việc. Vì vậy, rất khó để giữ được thăng bằng mà vẫn có cảm giác thơ mộng. Những con mương và cái xô liên tục xuất hiện trong nhiều câu thơ Tràng Thanh C và Óce; Chất có chứa chữ tượng hình nhưng hậu quả không rõ ràng sẽ nổi lên từ ngực do lo lắng. Vì vậy, đọc kỹ các bài thơ của Tráng Đường, chúng ta dễ dàng nhận thấy rằng những câu ngắn và vội vàng thì hay, còn những câu dài và tâm huyết thì lại nhạt. Ngoài ra, khi còn say mê làm thơ, những câu cô viết trông rất trang trọng và rất bí ẩn, nhưng bên ngoài cô hoàn toàn vắng bóng: “Tôi là một người theo chủ nghĩa siêu thực, thế giới tình yêu siêu thực thật. Tử thần / Sóng thần cô đơn .. Đêm dệt nắng dài tóc dài / Hoa dại soi đường đi trần gian / Tôi leo dốc nhặt bóng theo bản năng. “Nói thật, đọc mấy câu kinh này tôi bật cười, Bởi Trang Thanh không còn là một người phụ nữ “mắt vàng nhìn hồ sơ trắng” mà là một người chống gậy đi bán ma túy như một đấng nam nhi. Nếu mật độ những con sâu này nhiều hơn, nên đổi tên tập thơ Lặng thầm của Vịnh thành “Khó nhọc” hoặc “Cầm cự”.
Ngoài việc dùng bút hiệu cho một bài thơ, Trang còn viết nhiều bài thơ khác, Thanh không chú trọng mở đầu cho người đọc nghiên cứu cuốn sách. Bài thơ này có tên “Chân dung”, “Định mệnh”, “Tình yêu”, “Bài ca của chính mình”, “Đối thoại”… Đây không phải là một nghệ thuật đơn thuần, mà là một thói quen rải rác của nhiều nhà thơ trẻ. -Không chỉ vậy, với một tác giả kỹ tính như Trang Thanh, tôi tiếc là cô ấy không có thời gian để lắng lại và đọc những vần thơ của mình. Đối với Trang Thanh, chắc chắn không khó để tìm thấy nhiều hình ảnh liên tiếp chưa xuất hiện. tâm trạng. Ví dụ như bài “Cơn bão đi qua đất nước”, hai câu “Sao có lẽ chỉ là một đêm gió chướng / Ngược dòng quê nhung” đã phản ánh trực tiếp cảm xúc của con người thì nên dừng lại ở đây, cô kể thêm về cabin. Nhiều thông tin, không có mái bị hỏng, ngói rêu hồng và tường nứt. Có chuột, gà, lợn, trâu, kiến, mối … chi tiết rất tuyệtMột bài viết sinh động là điều cần thiết, và mang một bài thơ cũng giống như một bài văn, có thể giải tỏa mọi lo lắng, muộn phiền. Mất làng là do sốt ruột run run ba chữ, vì Trang Thanh còn có hẳn một tập thơ, như “Miền xa lạ” -an bà buổi tối đang thay ti vi, một cái máy lạnh, một cái. Vô số màu trắng. Khâu rèm nhìn giấc mơ… Tôi tin vào sự nhạy cảm của “người đàn bà sinh ra để yêu” Trang Thanh đã hiểu một điều giản dị “không có dòng cuối, năm câu thơ còn lại cũng không có lý”. Xuất hiện trong ca khúc Người lạ ơi. Thơ là trong khoảnh khắc run rẩy, không phải thế giới rộng lớn. Đoạn thơ bộc lộ mâu thuẫn giữa cái nhìn bình lặng, chân thật và nhịp sống hối hả, đồng thời giải quyết mâu thuẫn qua tiếng thở dài ba âm đầy bối rối.